anh Thanh: "Tan làm rồi sao không về nhà? Ông
Thanh gi
oàn toàn quên mất vi
ệc nên lầm lỡ rồi.
Nói xong, Thịnh Mi
mình
t mình đan
i lại qua đó, Thịnh Mi
hi người nhà bệnh nhân cần ra về, Lục Thanh T
viện, đã hơn
Lục Thanh Thanh. Nhìn trên tầng ba còn đang sáng đèn, a
bóng người đang thân mật ôm nhau, thân hình củ
ết hôn mà đã hẹn hò vớ
em anh như b
Minh Hy trực tiếp l
lầu không những không cảnh giác, ngược l
oắt bấm còi làm g
vô lăng, bây giờ, anh chỉ cảm thấy n
ề tới Thịnh gia, Thịn
ết hôn mà đã về muộn thế này, cậu Thịn
rồi?" Lục Tha
ề cùng ăn tối, cô cũng thật là, cô không về
Lục Thanh Thanh cũng c
h đã nghỉ ngơi, cô đàn
Minh Hy đẩy cửa, lực mạnh tới mức tưởng ch
h Thanh
về rồ
Hy nhìn thấy cô, bất giác
ệnh, tôi mới từ
iếp theo có phải cô sẽ nói là bà nội phải phẫu
ế giễu của Thịnh Minh Hy, trong lòng rất tức giận. "
giận, và hỏi: "Lục Thanh Thanh, rốt
uốn bi
lại tâm trạng, cố gắng
ừng có bạn tr
iả vờ độc thân để kết hôn với tôi. Lục
ứng trong bóng tối, lúc này trông như một vị v
nh không thể tin được, không ngờ ng
h thật với tôi, tôi có cầ
i." Lục Thanh Thanh tức giận nói. "Nhưng trước
không được có lịch sử tình cảm trước hôn nhân. B
định hối hận vì đã đưa cô năm mươi vạn tiền
h sử tình cảm, nhưng cô dám nói là bây giờ
a tay rồi, không
ẳng đị
tiền sính lễ năm mươi vạn đó. Nếu anh cảm thấy đau xót, thì ngày mai chúng ta sẽ đi tiến hành thủ tục ly hôn. Nhưng tiền thì tôi không thể trả lại ngay cho a
c Thanh Thanh xách v
cửa, vali đã bị Thị
Hy lúc này cũng đã bình tĩnh lại. Tính toán lại thời gian, nếu tối nay người
đột nhiên cảm thấy mình đã
vali của cô vào góc trong cùng,
sợ cô bỏ
uốn nâng giường lên, nhưn
y rốt cuộc m
nh Hy ngồi trên sofa, mở máy tính, nhìn dáng v
đi đâu kiếm
ng của Lục Thanh Thanh đã
bếp, làm hai tô
ịnh Minh Hy đã ngủ th
anh vẫn nhíu chặt, nhìn và
nét làn môi rõ ràng, hình
lại có dung mạo đẹp
mà còn hơi cong lên. Dù cô có dùng bấm mi
hì không thể so với cái đư
hanh tiến lại gần Thịnh Minh Hy,
hịnh Minh Hy
đủ chư
ình, chân đứng không vững,
lạ lẫm lập tức tràn ngậ
ậy, lắp bắp nói: "À, cái đó, t
rông cô giống như chú nai nhỏ bị hoản
nghĩ Thịnh Minh H
ng rất hiếm hoi này, Lục Thanh
diện Lục Thanh Thanh, n
anh nói anh đói rồi còn
nói không thích, nhưng anh vẫn miễ
a gắp cà chua r
bội nói: "Cà chua là loại rau củ bổ dưỡng nhất, chứa
uốc." Thịnh Minh
t lịch sự, từng động tác đều to
cũng không tệ, nhưng so với Thịnh Minh Hy, cô mới
ục Thanh Thanh nghi ngờ làm thế nào mà anh có thể làm được như thế. Chẳng lẽ lập
o rằng Thịnh Minh Hy cũng là một lập trình viên, chắc hẳn c
t chặt đôi đũa tr