thế nào, nàng lại đưa tay lên khẽ khua trước mắt hắn thử một cái. Nhưng ngay
muốn chết t
váng, ý thức bắt đầu mơ hồ. Một luồng nóng rực kèm ngứa ngáy dâng lê
thuốc giải, e rằng dù không
được một "công cụ giải độc",
h chóng đánh trúng huyệt bên hông người đàn ông, sau đó nha
Dư mềm mại vang lên bên tai Tiêu Ly Kính, như
n tối sầm lại. Hắn lập tức vận nội lực, định phá giải huyệt đạo. Thế nhưng đúng
ta ra, không ai có thể giải. Nếu ngươi cố tình phá huyệt, lá
g nhưng đã chặn đứng
gì?" Tiêu Ly Kính lập tức căng thẳng, nữ nhân này
là "làm" n
"Giang hồ gặp nạn! Mượn thân
g lời nàng nói, gương mặt lạnh lùng xưa nay chưa từng dao động bỗng
Làn da trắng như ngọc, sống mũi cao thẳng, dù đôi môi có phần tái nhợt vì trúng độc, nhưng từng đườ
Ly
ười hai tuổi ra trận giết địch, tuổi trẻ tài cao đã dẫn dắt Huyền Giáp Quân chinh phạt Nam Man, trấ
g khóc lúc nửa đêm. Hình vẽ của hắn từng được
ờng, dẫn đến đôi mắt mù lòa, từ đó lui khỏi sa trường, c
àn trùng khớp. Nghĩ đến đây, Sở Vãn Dư chắc c
ọng đầy trêu chọc: "Ai mà chẳng biết đại danh lẫy lừng của vị vương gia kim cương độc thân số một thiên
thêu hoa chỉ được cái mã bên
ầu vào lửa, khiến Tiêu Ly Kính giận đến nổi gân xanh trên trán, nghiến răng ken
ách sáo nữa." Dứt lời, Sở Vãn Dư không chần
ng cũng áp
cuồng
khẽ chống thắt lưng ngồi dậy, ánh mắt đảo qua thân hình đang n
m tốt, còn cứu ta một mạng, ta sẽ giúp ngài giải thứ nhiệt đ
huốc này nghiền thành bột, hoà vào nước tắm. Mỗi đêm đúng giờ Tý ngâm nửa c
ính hơi n
h mẽ trong người nàng còn không giải được, lại dám nói nàng c
ngài một câu, Hàn Tầm chỉ giúp giảm bớt đau đớn khi độc phát tác, chứ không trị tận gốc. Nếu cứ để độ
ng. Ngay cả những loại độc còn hiếm gấp trăm lần nhiệ
lẽo của Tiêu Ly Kính, nhưng hắn nhanh chóng cười
ớ siêu phàm, chút chuyện nhỏ này làm khó được ngài sao? Ta nghĩ, điều vương gia nên lo là, liệu có thể tìm
đi l
u Ly Kính dâng lên nh
ặt lấy cổ nàng, các khớp xương trên bàn
, ng
tránh, hô hấp cũng d