em xem qua đi. Nếu không có
Vô Song nhìn người vợ trước mặt m
ọ Liễu, Diệp Vô Song đã mất rất nhiều
là thỏa thuận ly hôn mà vợ
cười gượng gạo, nhẹ nhàng đẩy tay đang cầm
tiệc mừng thọ của cụ ông, có rất nhi
i, nét mặt anh l
i phương là sự lạnh lùng và ch
ếng: "Tôi không đùa. Ký vào thỏa
hông cam lòng hỏi: "Cho tôi một lý do.
đó lấy ra một chiếc thẻ ngâ
n, coi như là khoản bồi thường của tôi cho anh. Ký tên rồi cầm tiền rời đi
còn chưa kịp lên tiếng thì một giọn
bồi thường cho tên vô dụng nà
ấy em trai của Liễu Man Đình, Hào,
m đốc tập đoàn, được công nhận là người phụ nữ tài sắc vẹn toàn! Còn anh, Diệp Vô Song, chỉ là một kẻ tầm thường đáng cười mà thôi! Hai năm nay anh làm kẻ ăn nhờ ở đậu nhà họ Liễu, ngoài
y không có tài cán gì, nhưng dù sao cũng là chồng tôi
ng lòng Diệp Vô Song vừ
nh, người chồng này của cô th
nh chọn sống bình thường trong hai
ốn, anh có thể tài
ất sắc của mình sẽ khiến Liễ
sẽ khiến cô nhớ lại mối tình đ
ấu đi những góc cạnh của mình, âm
n vun đắp trong hai năm qua lại
ã bỏ rơi cô quay về, cô liền q
nực c
on người thực sự
n cuối, em chắc chắn
ô Song dần trở
thở dài: "Được thôi, cảm ơn em vì đã từng cứu t
n cũ, trên gương mặt Liễu Man Đì
c trò chuyện, nhét chiếc
đó làm gì? Anh cứ cầm
cạnh lại không
ặt mũi nhận t
ật lấy tay Diệp Vô Song, cố g
y yếu, lại mạnh hơn anh ta tưởng. Chiếc thẻ ngân hàng bị hai
ức giận, liền dùng sức đẩy
ẩy mạnh liền mất thăng bằng, trượt ch
luôn mang theo bên mình lại bị rơi ra trong lúc giằng co vớ
ùng mà mẹ anh để lại
vật giờ đây đã bị phá hỏng, khiến
Hào lập tức tiến tới giật lấy
ng theo bên mình, chẳng trách
tốt cho chị tôi. Thậm chí, đơn hàng của tập đoàn Thiên Vũ mà nhà họ Liễu chúng tôi luôn mong muốn, anh ấy cũng tự tin sẽ giúp chúng tôi giành được. Còn anh, tên vô
đã lạnh lẽo, anh bước tới, đá mạn
co rúm người lại như
ữ nói: "Diệp Vô Song! Hào là em trai tôi, anh và tô
ng, anh hỏi ngược lại: "Cậu ta phá hỏng chiếc đồng h
thì đã thấy Diệp Vô Song hít một hơi thật sâu,
Diệp Vô Song ký
ỏa thuận ly hôn, Hào lồm cồm bò dậy, tr
không chấp nhặt với tên vô dụng như anh. Dù sao rời khỏi
Vô Song lập tức bước tới
u không còn liên quan gì nữa, đừng nghĩ tôi
đồ vô dụng! Không dám nổi giận với chị tôi, lại trút giận lên tôi sao?
Song chỉ là trò cười. Anh hừ lạnh một tiếng,
hôm nay. Hy vọng sau này em sẽ không
hoát khỏi Diệp Vô Song, nhưng trong lòng
hấy ánh mắt lạnh lùng nh
h cắn môi, k
ốc là nhờ toàn tâm toàn ý tập trung vào công việc. Mọi việc trong gia đình
u có chút dao động, bỗng nhiên tiến
lên, khiến cô lập