trong sự ngỡ ngàng, rồi ngay sau đó, L
m sao một kẻ chỉ biết ăn nhờ ở đậu nhà họ Liễu như
mặt mới sực tỉnh, lập tức cả đại sản
iễu sao? Lấy đâu ra bản lĩnh mà kiếm được một viên Dưỡng T
i rồi, Dưỡng Tâm Đan là thứ hiếm có vô giá, có tiền
Liễu Hào vô cùng đắc ý. Hắn cầm lọ sứ trong tay, làm
Hào vừa mới giơ lên thì đã b
g rồi đấy! Đây là quà mừng thọ tôi tặng cho ông
iên Dưỡng Tâm Đan và hai tay dâng
n Liễu Hào cảm thấy mất mặt,
phải cẩn thận đấy, thứ này không chừng là cậu ta mua từ một qu
ầu, nhưng ánh mắt nhìn Diệp
ủa cậu Diệp, ông cụ này xin nhận t
iúp Diệp Vô Song giữ thể diện, chứ không thực s
đã rõ ràng, ông muốn đứ
h kiến với Diệp Vô Song, họ
nhân viên phục vụ đẩy vào đại sảnh, đánh dấu buổi tiệ
bạc với Tạ Bân, để anh ta xuất hiện trong buổi tiệc
không những lạnh nhạt với Tạ Bân mà còn công k
uyện của cô và Tạ Bân chắc
à điều Liễu Man
ý đến một góc trong đại sảnh,
ật sư tài giỏi, thực ra anh ấy còn rất có tài năng ở những lĩnh vực khác. Đúng lúc ở
không hài lòng, nhưng vì Liễu Man Đình là cháu
có nhã hứng, cháu nhất định không để ông thất vọng! Một bản *Vũ Điệu Hoa*, xin kí
ước đi với dáng vẻ tự cho là thanh
ím, Tạ Bân bắt đầu mà
ên tĩnh, chỉ còn lại tiếng đàn piano du
ng vỗ tay nhiệt liệt. Người nhà họ Liễu, biết rõ
uan hệ đặc biệt giữa Tạ Bân và Liễu
bên ông nội, dịu dàng nói: "Ông nội, ông xem Tạ Bân có thành ý biết bao! Không những chuẩn bị quà tặng
hưa kịp lên tiếng thì Di
cũng đánh sai vài nốt, thế này mà gọi là c
tay và những lời khen ngợi t
thấy Diệp Vô Song chế giễu mì
ứng dậy, quay người chỉ và
ì lên đây biểu diễn, không có thì ngồ