Tải ứng dụng Hot/Phổ biến
Trang Chủ / Truyện Ngắn / Ai nói tình như gió hoa tuyết trăng
Ai nói tình như gió hoa tuyết trăng

Ai nói tình như gió hoa tuyết trăng

5.0
21 Chương
Đọc ngay

Tất cả mọi người đều nói anh là tổng tài lạnh lùng chỉ yêu mình cô. Vào ngày kỷ niệm bảy năm kết hôn. Anh bị người ta bỏ thuốc ngủ với một người khác. Khi cô đến hiện trường, cả phòng nồng nàn mùi tình tứ, quần áo bị xé rách trên mặt đất. Anh quỳ trước mặt cô, đâm bảy nhát đao vào ngực của mình, thề sẽ không phản bội. Từ ngày hôm đó, anh bù đắp cho cô một cách điên cuồng. Nhưng cô biết rất rõ ràng, họ không thể trở về như cũ. Cho đến khi một bức ảnh xuất hiện, cô quyết định rời đi.

Mục lục

Chương 1

Mọi người đều nói Lục Trầm, vị tổng giám đốc lạnh lùng ấy, chỉ yêu duy nhất một người là Ngôn Gia.

Thế nhưng, vào ngày kỷ niệm bảy năm kết hôn.

Lục Trầm bị người ta hãm hại, uống phải thuốc rồi lên giường với người khác.

Khi Ngôn Gia chạy đến hiện trường, khung cảnh phòng ngủ đầy dấu vết ân ái, nội y bị xé rách vứt đầy dưới sàn.

Lục Trầm quỳ trước mặt cô, tuyệt vọng tự làm đau mình để chứng minh lòng trung thành, thề sẽ không bao giờ phản bội.

Từ hôm đó, Lục Trầm điên cuồng muốn bù đắp cho cô.

Nhưng trong lòng cô biết, giữa họ đã không thể quay lại như xưa.

Cho đến khi một bức ảnh xuất hiện, Ngôn Gia quyết định rời đi mãi mãi.

1.

Trong bức ảnh, Lục Trầm cẩn thận đỡ lấy Tô Noãn, phía sau là khoa sản của bệnh viện.

Trong hộp thư còn có một phong bì ghi địa chỉ.

Đó là khu biệt thự sang trọng mới xây ở Hải Thành.

Những người sống ở đó đều là nhân vật đứng đầu thành phố.

Năm đó, Lục Trầm cũng từng mua căn số 1 tặng cô.

Nhưng địa chỉ lần này lại là số 2.

Ngôn Gia bỗng có linh cảm bất thường.

Cô lấy chìa khóa, lái xe lao đến địa chỉ ấy, cửa nhà không khóa.

Lục Trầm vẫn mang vẻ mặt u ám, bên cạnh là bạn thân của anh - Thẩm Tụng.

Thẩm Tụng nhìn quanh căn nhà, giọng không mấy vui vẻ: "Cậu thật sự giấu người tình trong biệt thự xa hoa à? Xây tổ mới rồi? Không sợ Ngôn Gia biết sao?"

Những câu hỏi liên tiếp khiến Lục Trầm cau mày.

"Gia Gia yêu tôi, cô ấy sẽ tha thứ cho tôi dù có biết chuyện."

Ngôn Gia nghe vậy, không kìm được khẽ bật cười lạnh lùng.

"Còn nữa, Noãn Noãn đang mang thai, bố tôi nói rồi, nếu tôi không có người kế thừa, ông nhất định sẽ ra tay với Gia Gia."

"Nên tôi cần một người nối dõi, tôi cũng không thể bỏ đứa bé này."

"Đợi Noãn Noãn sinh con xong, đứa trẻ ấy sẽ là của tôi và Gia Gia, nó sẽ trở thành người thừa kế tiếp theo của gia đình chúng tôi."

Thẩm Tụng ngạc nhiên: "Cậu với Ngôn Gia không thể có con sao? Nhất định phải để người phụ nữ khác sinh hộ à?"

Lục Trầm lắc đầu: "Gia Gia không thể sinh con, nên đứa trẻ này phải giữ lại."

"Nếu Gia Gia có thể sinh, tôi đã chẳng bày ra chuyện bị hãm hại như vừa rồi. Tô Noãn gia cảnh trong sạch, rất thích hợp thay Gia Gia sinh con."

"Hơn nữa, thời gian qua tiếp xúc, tôi nhận ra Tô Noãn thực ra là cô gái rất tốt bụng, có thể tiếp tục duy trì mối quan hệ này cũng không sao."

Ngôn Gia nghe từng lời tính toán trong căn phòng, trái tim lạnh ngắt.

Đang định lùi lại thì phía sau bỗng có mùi nước hoa thoang thoảng.

Tô Noãn bụng bầu lùm lùm, cố tình đụng vào cô như muốn khiêu khích.

Mọi chuyện đã rõ, Tô Noãn muốn cô tận mắt chứng kiến.

Cô ta cược rằng Ngôn Gia sẽ không dễ dàng tha thứ cho Lục Trầm như lần trước.

Ngôn Gia quay người rời đi.

Phía sau vang lên tiếng Lục Trầm đầy căng thẳng, "Mang thai rồi, có gì không thể để trợ lý làm hộ đâu?"

Đến chiều, Lục Trầm bất ngờ đích thân xuống bếp, làm một bàn ăn thịnh soạn.

Vẻ lấy lòng của anh giống hệt một chú chó con ngoan ngoãn.

"Gia Gia, dạo này bận quá, không có thời gian bên em, em thử xem tay nghề anh có xuống không nhé?"

Ngôn Gia cúi đầu ăn, trong lòng không khỏi cười lạnh.

Thì ra đây là cách đàn ông chuộc lỗi sau khi gây ra chuyện sao.

Bên ngoài phòng ăn vang lên tiếng bước chân vội vã.

Trợ lý của Lục Trầm mồ hôi nhễ nhại, mặt đầy khó xử.

"Thưa anh, thưa chị," giọng anh ta lễ phép.

"Bên ông chủ tịch vừa nhắn, năm nay tiệc sinh nhật sẽ công bố người kế thừa."

Lục Trầm có vẻ bực bội.

"Biết rồi."

Ai cũng hiểu vị trí của cha Lục Trầm, nắm trong tay nửa giang sơn Hải Thành, mà Lục Trầm là con út.

Bao năm nay vẫn chưa quyết định người kế nghiệp tiếp theo.

Trợ lý vẫn chưa lui, lại tiến lên nửa bước, cổ họng nghẹn lại mới dám nói tiếp: "Ông chủ tịch bảo… bảo phải là con ruột của anh mới được. Nếu cuối năm chưa có kết quả thì… sẽ xem xét đến con cháu của nhánh khác."

Ngôn Gia cười lạnh.

Ai chẳng biết cha Lục Trầm coi anh như bảo vật.

Sao có thể để tập đoàn Lục gia rơi vào tay người ngoài.

Ánh mắt Ngôn Gia dừng lại ở đôi mắt lảng tránh của trợ lý, khẽ cười.

Thật vô nghĩa. Diễn kịch cho tôi xem sao!

Ba năm trước, vì bảo vệ anh, cô bị thương nặng ở lưng, bác sĩ khi ấy đã nói, tổn thương này khiến việc mang thai nguy hiểm gấp mười lần người bình thường.

Bao năm nay, Lục Trầm cấm mọi người nhắc đến chuyện con cái, ngay cả người giúp việc cũng bị anh cấm tuyệt đối không được nhắc đến chuyện con cái trước mặt cô.

Quả nhiên, Lục Trầm đột ngột quay sang nhìn trợ lý, ánh mắt lộ rõ vẻ lạnh lùng của một tổng giám đốc: "Ý của cha tôi?"

Thấy trợ lý sợ hãi rụt cổ lại, anh lại bất ngờ thở phào, quay người ôm lấy Ngôn Gia.

"Đừng nghe họ nói."

Anh áp cằm lên đỉnh đầu cô, dịu dàng: "Anh không quan tâm gia sản Lục gia, dù có phải sống giản dị cả đời cũng được, chuyện sinh con cha anh đừng hòng nghĩ đến, anh không nỡ để em chịu khổ."

Ngôn Gia vùi mặt vào lòng anh, nhưng trong tim vẫn lạnh giá.

Anh đang nói dối.

Anh đang chờ cô chủ động đề nghị để anh ra ngoài tìm người nối dõi.

Đúng như cô dự đoán, tối đó nằm trên giường, anh vòng tay ôm cô từ phía sau, bất chợt cười khẽ: "Thật ra nghĩ lại, có một đứa con cũng dễ thương mà."

Tấm lưng Ngôn Gia bỗng cứng đờ.

"Nếu giống đôi mắt của em thì chắc chắn sẽ rất xinh."

Anh úp mặt vào cổ cô, hơi thở lướt nhẹ qua làn da, lấy lòng.

Ngôn Gia nhẹ giọng hỏi: "Lục Trầm, anh thật sự khao khát có một đứa con đến vậy sao?"

Lục Trầm sững lại, giải thích: "Không phải… Gia Gia, ý anh là… thôi, không sao đâu, ngủ đi."

Những lời sau đó Ngôn Gia không nghe rõ.

Cô trở mình.

Cả đêm không ngủ.

Từ khi sinh ra, Lục Trầm đã phải gánh trên vai sứ mệnh người kế thừa của Lục gia, tình yêu với giới hào môn như anh, có lẽ chỉ là thứ phù phiếm nhất.

Đến lúc này, anh vẫn không chịu nói thật với cô.

Từng lời anh nói đều là vì đứa trẻ trong bụng Tô Noãn.

Bảy năm yêu nhau, bảy năm tuổi trẻ, cuối cùng, tình yêu bảy năm vẫn không thoát khỏi kết cục ly hôn.

Tiếp tục đọc
img Xem thêm bình luận trên Ứng dụng
Cập nhật mới nhất: Chương 21   Hôm qua17:20
img
img
Chương 1
25/10/2025
Chương 2
25/10/2025
Chương 3
25/10/2025
Chương 4
25/10/2025
Chương 5
25/10/2025
Chương 6
25/10/2025
Chương 7
25/10/2025
Chương 8
25/10/2025
Chương 9
25/10/2025
Chương 10
25/10/2025
Chương 11
26/10/2025
Chương 12
26/10/2025
Chương 13
26/10/2025
Chương 14
26/10/2025
Chương 15
26/10/2025
Chương 16
26/10/2025
Chương 17
26/10/2025
Chương 18
26/10/2025
Chương 19
26/10/2025
Chương 20
26/10/2025
Chương 21
26/10/2025
MoboReader
Tải ứng dụng
icon APP STORE
icon GOOGLE PLAY