n tay rơi xuống bàn, nước canh sườn nóng hổi văng tung t
an ra, Ngôn Gia theo phản xạ rụt tay lại,
nh một hơi lạnh, mồ hôi
ầm, dường như cô đã tr
ai cô, giọng đầy hoảng loạn: "Noãn Noãn, em đau ở đâu? Có nghiêm trọng l
, Tô Noãn đã đau đến mức bật lên một tiếng rên, nước mắt rơi lã ch
ng, cẩn thận đỡ cô dậy, "Chắc không sa
Ngôn Gia, "Em vừa thấy chị ấy cười khi nhìn bánh bao tôm! Chị ấy cố ý cho
ay đỏ rát, chỗ đó vẫ
ương mặt căng thẳng, lo lắng hiện rõ, từ đầu đến cuối không hề liế
chí không ngoái lại xem
, cuối cùng lại
ận, đến nước lạnh cũng không nỡ để cô chạm vào. Vậy mà giờ đây,
ánh mắt về, dừng lại
đưa cho cô tuýp thuốc mỡ trị bỏng, "Để t
g cần
thương nhỏ,
m đã biến mất, chỉ còn lại Tô Mộng Mộng đứn
ời: "Chị em tốt nhất nên g
ng mang thai con của anh Lục, chị khô
chẳng thè
rong biệt thự
vang lên
hòng khách, đắp thuốc lên vết
ắc mặt cô vẫn tái nhợt, tựa vào
, khi về
n thế nào? Noãn Noãn đang mang thai, em không thể nhường nhịn cô ấy một c
t trách móc của anh,
Trầm, anh nhìn cho rõ, hôm nay ai mới là người
ăng thẳng, "Noãn Noãn không cố ý, cô ấy chỉ vì mang tha
bỗng không còn mu
, chúng ta đều nên bình tĩnh lạ
ếng tr
ột chút hy vọng mà chính mình cũng không dám tin, cô đẩy
khép hờ, để lạ
mềm mại, đầy quyến rũ, hơi thở gấp: "Lục Trầm… em… em muốn… em
Ngôn Gia k
ằm trên người Lục Trầm, tay ôm lấy cổ an
, nhìn Tô Noãn bằng ánh mắt không quá n
lại, anh cúi đầu nh
 
 
 GOOGLE PLAY
 GOOGLE PLAY