ôn Gia
e dần tan vào màn mưa, nụ cười trên mặt Ngôn Gia mới nh
vẫn chưa ngừng, Lụ
hực sự thở phào, như vừa trút bỏ
chứng nhận cổ phần, mà còn một nửa không gian chất đầy
mấy bức ảnh tôi gửi sáng nay, tất cả món đồ trong ảnh, giờ hãy niêm yết theo giá thị trường, bán n
hữu cổ phần tập đoàn Lục Thị mà Lục Trầm đưa cô từ sớm,
anh trai cô giới thiệu: "Làm theo danh sách tôi đưa trước đó, đến sinh nhật ông cụ Lục, bán hết
biến sắc: "Cô Ngôn? Cô thật sự chắc chắn chứ? Một khi nhà
gôn Gia ngắt lời, "Tu
ời vào két sắt, nghe tiếng
ả nhà đấu giá lẫn môi giớ
đã bán sạch, tiền
ếu Lục Thị chỉ chờ cô
chỉ thấy trong lòng hồ băng giá kia cuối cùng
chẳng từn
nhà họ Lục, cùng lắm thì vợ chồ
uống tận đáy, nếm trải cảnh nghèo khó thực
i vào túi, cửa bi
, cạnh Tô Noãn còn có một cô bé chừng mười b
chưa lộ rõ, sắc mặt tái nhợt. Vừa thấy Ngôn Gi
gặp mưa nữa, anh sợ cô ấy gặp chuyện không hay nên ở lại trông cả đêm. Cô ấy sống một mình anh không yê
ao đến trước mặt Ngôn Gia, ngẩng đầu nhìn cô, giọng sắc lạnh: "Tại sao chị
ã giơ tay đẩy Ng
ánh, để mặc cô bé đẩ
lấy tay cô, rồi thẳng thừng kéo l
ững, ngã xuống đất
ngước mắt nhìn Ngôn Gia, ấp úng:
"Đã đến nhà người khác thì nên quản lý con em mình cho tử tế
tức sa sầm: "Gia Gi
Trầm, anh thử nghĩ xem,
iờ dắt người của mình ra khỏi đây. Hoặc là, ở lại th
òn ngột ngạt hơn
cầu của Lục Trầm, vị thanh nhẹ rõ ràng
ngồi ở
ắt cứ liếc về phía đĩa bánh há cả
Ngôn Gia, vì bụng dạ cô yếu, đầu bếp đã dù
, lắp bắp nói: "Món này nhìn ngo
ồn nhiên vừ
thế thì mỉm cười: "Muốn ăn thì bảo
ọng điệu lại chẳ
hông buồn
m, vở kịch này
g, người trượt xuống khỏi ghế, mặt tái
 
 
 GOOGLE PLAY
 GOOGLE PLAY