vào một sáng sớm, Lục Trầm q
n, ống tay được xắn lên đến cánh tay
ăm xưa anh đã nhận khi c
phạm lỗi, lại cố tình để lộ nhữ
đầy khổ sở. "Tô Noãn… Tô Noãn có thai rồi, ba anh vô tì
hỉ nhàn nh
nghiệp nhà họ Lục rơi vào tay người ngoài. Sức khỏe em yếu, anh không nỡ để em mang thai. Vậy cứ để Tô Noãn sinh đứa trẻ này, sinh xong anh sẽ gửi cô ấy
em đau khổ, nhưng anh cũng vậy. Em tin
Lục Trầm đang
ợ trong giới quyền lực, lúc này lại giống
c Trầm, anh chắc chắn
ở trò, làm sao anh có thể lỡ xảy ra chuyện với cô ấy được? Hơn nữa, cơ nghiệp trăm năm của nhà họ Lục, là tâm huyết cả đời của ba anh, em bảo anh l
ia cắt ngang, "Vậy
mắt lóe lên tia vui mừng:
h, chỉ "ừ" một tiếng r
nhẹ nhõm, nhưng trong lòng vẫn đầy lo lắng, vội vàng
không tiến
ừ túi ra, cuối cùng cũng bấm số que
đầu dây bên kia vang lên giọng nam đầy p
, nước mắt sắp trào ra như
a ngạc nhiên vừa
sau này được anh trai tìm về
h nói thật về thân phận
Tô Noãn l
cũng chẳng cần
t sâu: "Anh ơi, em nghĩ
một lúc, rồi giọng nghẹn ngào vang
: "Có phải Lục Trầm bắt nạt em k
những đau đớn và tủi thâ
kia im lặn
âm đầy xót xa: "Đ
uyện gì cũng còn gia đình đứng sau lưng, dù trờ
ước mắt cuối cùng cũng trà
hình điện thoại, là tấm ảnh c
năm ngày cưới, anh
anh trong ảnh, nước mắt rơ
tố
lên chiếc đĩa, miếng bí
vào miệng một cách vô thức, ăn mà chẳng
từ lúc nào, rồi từng hạt mưa rơ
của Lục Trầ
h, khi nghe máy giọng
ếng nói đứt quãng của một người phụ nữ: "Lục Trầm…
hức nhìn về phía Ngôn G
anh, khóe miệng chợt nở
õm, nhưng trong lòng vẫn đầy lo lắ
g đầu, nụ hôn đó rơ
anh khẽ nói: "Gia Gia, anh xin lỗ
 
 
 GOOGLE PLAY
 GOOGLE PLAY