Tải ứng dụng Hot/Phổ biến
Trang Chủ / Khác / Từ Đuối Nước đến Yêu Thương: Cơ Hội Thứ Hai
Từ Đuối Nước đến Yêu Thương: Cơ Hội Thứ Hai

Từ Đuối Nước đến Yêu Thương: Cơ Hội Thứ Hai

5.0
20 Chương
Đọc ngay

Tôi đã vì vị hôn phu Dương Hoàng Sa mà đỡ một nhát dao, từ bỏ sự nghiệp trong đội đặc nhiệm. Nhưng anh ta lại công khai thiên vị "em trai kết nghĩa" Công Nhã Trang, người luôn tìm cách hãm hại tôi. Khi Nhã Trang đẩy tôi xuống hồ nước lạnh buốt, Hoàng Sa không chút do dự mà lao đến cứu cậu ta trước, rồi quay lại buộc tội tôi là kẻ tâm địa sâu xa. Anh ta bắt tôi phải nhường phòng ngủ cho cậu ta, lấy đi phần đường đỏ quý giá dì tôi mang lên cho tôi để bồi bổ cho cậu ta, thậm chí còn dùng quyền lực để tạm giam tôi sau khi tôi bị em gái cậu ta hãm hại. Mười năm tình cảm, sự hy sinh của tôi, trong mắt anh ta lại không bằng một kẻ luôn diễn kịch yếu đuối. Trái tim tôi đã hoàn toàn chết lặng. Sau khi được sếp cũ bảo lãnh ra khỏi đồn, tôi không chút do dự mà xé nát tờ giấy đăng ký kết hôn. Tôi đã bí mật thi đỗ đại học, và tôi sẽ rời khỏi đây, bắt đầu một cuộc sống mới.

Mục lục

Chương 1

Tôi đã vì vị hôn phu Dương Hoàng Sa mà đỡ một nhát dao, từ bỏ sự nghiệp trong đội đặc nhiệm.

Nhưng anh ta lại công khai thiên vị "em trai kết nghĩa" Công Nhã Trang, người luôn tìm cách hãm hại tôi.

Khi Nhã Trang đẩy tôi xuống hồ nước lạnh buốt, Hoàng Sa không chút do dự mà lao đến cứu cậu ta trước, rồi quay lại buộc tội tôi là kẻ tâm địa sâu xa.

Anh ta bắt tôi phải nhường phòng ngủ cho cậu ta, lấy đi phần đường đỏ quý giá dì tôi mang lên cho tôi để bồi bổ cho cậu ta, thậm chí còn dùng quyền lực để tạm giam tôi sau khi tôi bị em gái cậu ta hãm hại.

Mười năm tình cảm, sự hy sinh của tôi, trong mắt anh ta lại không bằng một kẻ luôn diễn kịch yếu đuối. Trái tim tôi đã hoàn toàn chết lặng.

Sau khi được sếp cũ bảo lãnh ra khỏi đồn, tôi không chút do dự mà xé nát tờ giấy đăng ký kết hôn. Tôi đã bí mật thi đỗ đại học, và tôi sẽ rời khỏi đây, bắt đầu một cuộc sống mới.

Chương 1

Đặng Huyền Diệu POV:

"Chị Thủy, em muốn xin lại bản đăng ký kết hôn của em."

Tôi đứng trước bàn làm việc của chị trưởng phòng hành chính, giọng nói bình tĩnh đến mức chính tôi cũng ngạc nhiên.

Chị Thủy, người đang sắp xếp giấy tờ, ngẩng đầu lên, cặp kính trên sống mũi hơi trễ xuống. Chị nhìn tôi với ánh mắt kinh ngạc, dường như không hiểu vì sao tôi lại đưa ra một yêu cầu kỳ lạ như vậy.

"Huyền Diệu? Em lấy lại làm gì? Chẳng phải sắp đến ngày cưới của em và giám đốc Dương rồi sao?"

Tôi mỉm cười, một nụ cười mà tôi đã tập luyện hàng trăm lần trong đầu. "Dạ, em muốn kiểm tra lại một vài thông tin cá nhân thôi ạ. Sợ lúc đó điền sai."

Lý do này rõ ràng không thuyết phục được ai, nhưng chị Thủy cũng không phải người thích xen vào chuyện của người khác. Chị gật đầu, lục lọi trong tủ hồ sơ một lúc rồi đưa cho tôi một tập tài liệu mỏng.

"Đây. Mà này," chị hạ giọng, nhìn ra ngoài cửa một cách thận trọng, "chị nghe nói... dạo này giám đốc Dương và cái cậu Công Nhã Trang kia thân thiết lắm phải không?"

Tôi cầm lấy tờ giấy, những ngón tay hơi run lên. "Thân thiết" là một từ quá nhẹ nhàng.

"Vâng ạ. Họ là anh em kết nghĩa mà." Tôi đáp, giọng điệu vẫn đều đều, không một gợn sóng.

Chị Thủy nhìn tôi đầy ẩn ý, thở dài một tiếng. "Anh em kết nghĩa gì mà suốt ngày kè kè bên nhau. Đàn ông con trai gì mà yếu đuối, suốt ngày dựa dẫm vào phụ nữ. Giám đốc Dương lại còn... haizz."

Chị lắc đầu, có vẻ như muốn nói gì đó nhưng lại thôi. "Nếu có chuyện gì, em cứ nói với chị một tiếng. Để chị nói chuyện với giám đốc Dương. Dù sao thì em cũng là vợ sắp cưới của cậu ấy, không thể để người ngoài bắt nạt được."

Tôi chỉ cười khổ. Nói chuyện? Nếu nói chuyện mà có tác dụng, tôi đã không phải đi đến bước đường này.

"Cảm ơn chị. Em không sao đâu ạ."

Tôi chào chị rồi quay lưng bước đi. Vừa ra khỏi tòa nhà hành chính, tôi không chút do dự mà xé nát tờ giấy đăng ký kết hôn trong tay. Những mảnh giấy vụn bay lả tả trong gió chiều, giống như cuộc hôn nhân chưa thành hình đã tan vỡ của tôi.

Ký ức quay ngược lại vài giờ trước.

Khi tôi tỉnh lại, mùi thuốc khử trùng nồng nặc xộc vào mũi. Dương Hoàng Sa đang ngồi bên cạnh giường bệnh, đôi mày kiếm chau lại, vẻ mặt có chút không vui khi thấy tôi mở mắt.

"Tỉnh rồi à?" Giọng hắn lạnh tanh, không một chút quan tâm.

Tôi cố gắng cử động, toàn thân ê ẩm, vết thương cũ ở bụng lại bắt đầu đau nhói.

"Em..."

"Tỉnh rồi thì chuẩn bị tinh thần mà đến xin lỗi Nhã Trang đi," hắn ngắt lời tôi một cách thô bạo, sự thiếu kiên nhẫn hiện rõ trên khuôn mặt điển trai. "Cậu ấy bị em dọa sợ đến mức nào, em có biết không?"

Nhã Trang.

Cái tên này như một chiếc chìa khóa, mở ra đoạn ký ức kinh hoàng trước khi tôi ngất đi.

Là Công Nhã Trang cố tình kéo tôi xuống hồ nước lạnh buốt, sau đó lại diễn kịch như thể chính mình là người bị hại.

Là Dương Hoàng Sa, trong giây phút hoảng loạn ấy, đã không chút do dự mà lao đến cứu Nhã Trang trước, mặc kệ tôi đang chới với giữa dòng nước.

Và là trước khi mất đi ý thức, tôi đã nhìn thấy nụ cười đắc thắng ẩn sau vẻ mặt yếu đuối của Nhã Trang.

"Xin lỗi?" Tôi cười lạnh. "Dựa vào đâu mà em phải xin lỗi cậu ta?"

Hoàng Sa càng cau mày chặt hơn. "Huyền Diệu, em đừng có mà không biết điều. Chính em đã đẩy Nhã Trang xuống nước, còn giả vờ bị ngất. Em tưởng tôi không biết sao?"

"Em đẩy cậu ta?" Tôi bật cười, tiếng cười nghe sao mà chua chát và thê lương. "Dương Hoàng Sa, anh có mắt không vậy? Là cậu ta kéo em xuống!"

Khuôn mặt Hoàng Sa từ lạnh lùng chuyển sang tức giận tột độ. "Đủ rồi! Huyền Diệu, tôi không ngờ em lại là người có tâm địa sâu xa đến thế. Nhã Trang yếu đuối như vậy, làm sao có thể kéo nổi em?"

Tôi chỉ cười khổ. Phải rồi, trong mắt anh, Công Nhã Trang mãi mãi là một thiên thần yếu đuối, còn Đặng Huyền Diệu tôi, dù có hy sinh đến mấy, cũng chỉ là một kẻ tâm địa độc ác.

Tôi đã quá quen với sự thiên vị này rồi. Bao nhiêu năm qua, tôi đã cố gắng tranh cãi, đã cố gắng giải thích, nhưng lần nào cũng chỉ nhận lại sự tức giận và chỉ trích của anh.

Tôi mệt rồi.

Thật sự mệt mỏi rồi.

Khoảnh khắc chìm xuống đáy hồ, cái chết cận kề đã khiến tôi tỉnh ngộ.

Đúng lúc này, một y tá bước vào. "Giám đốc Dương, bệnh nhân Công Nhã Trang đã tỉnh, cậu ấy muốn gặp anh."

Tôi khẽ gật đầu. "Anh đi đi."

Hoàng Sa có chút ngạc nhiên trước sự ngoan ngoãn của tôi, nhưng hắn nhanh chóng hài lòng. "Em ở đây suy nghĩ cho kỹ đi. Khi nào nhận ra lỗi của mình thì đến phòng bên cạnh xin lỗi Nhã Trang."

Hắn nói rồi vội vã rời đi, không một lần ngoảnh lại.

Thời gian trôi đi, một tiếng, hai tiếng, Hoàng Sa vẫn không quay lại. Tôi không thể chờ đợi được nữa. Tôi tự mình làm thủ tục xuất viện.

Đi ngang qua phòng bệnh của Nhã Trang, cánh cửa khép hờ, tôi nhìn thấy cảnh tượng khiến trái tim mình như bị ai đó bóp nát.

Hoàng Sa đang cẩn thận đút từng thìa cháo cho Nhã Trang, ánh mắt đầy vẻ dịu dàng và lo lắng mà tôi chưa bao giờ nhận được. Nhã Trang thì tựa vào lòng hắn, đôi mắt long lanh ngước nhìn hắn đầy tình tứ.

Một y tá đi ngang qua, thấy tôi đứng đó thì ngạc nhiên. "Ơ, cô không sao chứ? Vết thương cũ ở bụng cô mới bị tác động mạnh, cần phải nghỉ ngơi."

Rồi cô ấy liếc vào phòng bệnh, bĩu môi. "Cái cậu thanh niên kia cũng thật là, chỉ bị sặc mấy ngụm nước mà làm như sắp chết đến nơi, chiếm dụng tài nguyên y tế."

"Cậu ta không cần nằm viện sao?" Tôi hỏi.

"Nằm gì mà nằm! Người ta bị thương nặng như cô mới cần nằm viện theo dõi. Cậu ta chỉ làm phiền bác sĩ thôi," cô y tá bực bội nói.

Đúng lúc này, Nhã Trang thấy tôi, mặt cậu ta thoáng chút bối rối. Hoàng Sa lập tức quay ra, lạnh lùng nói: "Ai cho phép cô nói lung tung? Nhã Trang sức khỏe yếu, cần phải theo dõi."

Hắn thậm chí còn dùng chức vụ của mình để gây áp lực, khiến cô y tá chỉ có thể ấm ức rời đi.

Tôi nhìn Hoàng Sa, người đàn ông tôi từng yêu bằng cả sinh mệnh. Anh ta luôn miệng nói về công tư phân minh, nhưng giờ đây lại vì Nhã Trang mà phá vỡ mọi nguyên tắc.

Sự thất vọng cuối cùng cũng nhấn chìm tôi.

Tôi lắc đầu, quay người rời đi.

"Đứng lại!" Hoàng Sa gọi. "Em đã suy nghĩ xong chưa? Đi xin lỗi Nhã Trang đi."

"Không bao giờ."

Tôi trả lời dứt khoát, không hề quay đầu lại, mặc cho y tá khuyên ngăn, kiên quyết làm thủ tục xuất viện.

Sau đó, tôi đi thẳng đến phòng hành chính.

Và xé nát tờ giấy định mệnh ấy.

Tiếp tục đọc
img Xem thêm bình luận trên Ứng dụng
Cập nhật mới nhất: Chương 20   11-07 00:34
img
img
Chương 1
17/10/2025
Chương 2
17/10/2025
Chương 3
17/10/2025
Chương 4
17/10/2025
Chương 5
17/10/2025
Chương 6
17/10/2025
Chương 7
17/10/2025
Chương 8
17/10/2025
Chương 9
17/10/2025
Chương 10
17/10/2025
Chương 11
17/10/2025
Chương 12
17/10/2025
Chương 13
17/10/2025
Chương 14
17/10/2025
Chương 15
17/10/2025
Chương 16
17/10/2025
Chương 17
17/10/2025
Chương 18
17/10/2025
Chương 19
17/10/2025
Chương 20
17/10/2025
MoboReader
Tải ứng dụng
icon APP STORE
icon GOOGLE PLAY