Tải ứng dụng Hot/Phổ biến
Trang Chủ / Tình Cảm Lãng Mạn / Tình yêu là cái lồng của tôi, không phải là sự cứu rỗi
Tình yêu là cái lồng của tôi, không phải là sự cứu rỗi

Tình yêu là cái lồng của tôi, không phải là sự cứu rỗi

5.0
10 Chương
Đọc ngay

Trong suốt năm năm, tôi đã tin rằng mình là người phụ nữ hạnh phúc nhất thế gian, được chồng và gia đình chồng hết mực yêu thương. Tôi đã dùng toàn bộ tài năng của mình để vực dậy tập đoàn Mạch Thị, biến nó thành một đế chế. Cho đến một ngày, tôi tình cờ phát hiện ra một trang trại bí mật. Ở đó, chồng tôi đang dịu dàng đẩy xích đu cho một người phụ nữ khác và đứa con trai bốn tuổi của họ. Người phụ nữ đó chính là Mạch Ngọc, cô em chồng được cho là đã chết từ năm năm trước. Toàn bộ gia đình chồng đã lừa dối tôi, lợi dụng tôi như một công cụ kiếm tiền để chu cấp cho cuộc sống của họ. Kinh khủng hơn, tôi nghe được kế hoạch của họ: sau khi tôi ký xong hợp đồng lớn cuối cùng, họ sẽ cho tôi uống thuốc, biến tôi thành một kẻ điên rồi tống vào bệnh viện tâm thần. Tình yêu mà tôi ngỡ là sự cứu rỗi, hóa ra lại là một chiếc lồng giam được trang hoàng lộng lẫy. Giấc mơ tan vỡ, trái tim tôi không còn đau buồn, chỉ còn lại sự lạnh lẽo và tàn nhẫn. Tại bữa tối "chúc mừng" định mệnh, mẹ chồng đích thân rót cho tôi một ly rượu độc. Tôi mỉm cười, cầm ly rượu lên. "Con cảm ơn mẹ." Và tôi uống cạn.

Mục lục

Chương 1

Trong suốt năm năm, tôi đã tin rằng mình là người phụ nữ hạnh phúc nhất thế gian, được chồng và gia đình chồng hết mực yêu thương. Tôi đã dùng toàn bộ tài năng của mình để vực dậy tập đoàn Mạch Thị, biến nó thành một đế chế.

Cho đến một ngày, tôi tình cờ phát hiện ra một trang trại bí mật. Ở đó, chồng tôi đang dịu dàng đẩy xích đu cho một người phụ nữ khác và đứa con trai bốn tuổi của họ.

Người phụ nữ đó chính là Mạch Ngọc, cô em chồng được cho là đã chết từ năm năm trước.

Toàn bộ gia đình chồng đã lừa dối tôi, lợi dụng tôi như một công cụ kiếm tiền để chu cấp cho cuộc sống của họ.

Kinh khủng hơn, tôi nghe được kế hoạch của họ: sau khi tôi ký xong hợp đồng lớn cuối cùng, họ sẽ cho tôi uống thuốc, biến tôi thành một kẻ điên rồi tống vào bệnh viện tâm thần.

Tình yêu mà tôi ngỡ là sự cứu rỗi, hóa ra lại là một chiếc lồng giam được trang hoàng lộng lẫy. Giấc mơ tan vỡ, trái tim tôi không còn đau buồn, chỉ còn lại sự lạnh lẽo và tàn nhẫn.

Tại bữa tối "chúc mừng" định mệnh, mẹ chồng đích thân rót cho tôi một ly rượu độc. Tôi mỉm cười, cầm ly rượu lên.

"Con cảm ơn mẹ."

Và tôi uống cạn.

Chương 1

Mạch Ân Thi POV:

Năm năm. Trong suốt năm năm, tôi đã tin rằng mình là người phụ nữ hạnh phúc nhất thế gian.

Tôi đã sống trong một giấc mơ được dệt nên bởi tình yêu, sự ấm áp và cảm giác thuộc về. Một giấc mơ mà một đứa trẻ mồ côi như tôi chưa bao giờ dám nghĩ tới.

Tôi là Mạch Ân Thi, vợ của Mạch Hữu Khang, con dâu của chủ tịch tập đoàn hải sản Mạch Thị danh tiếng, Mạch Trọng Ân.

Họ đã tìm thấy tôi, một cô gái có tài năng xuất chúng về kỹ thuật nuôi trồng thủy sản, tại một viện nghiên cứu nhỏ bé. Họ trao cho tôi một gia đình, một cái tên, và một tình yêu mà tôi ngỡ là sự cứu rỗi.

Tôi đã dành hết tâm huyết và tài năng của mình để vực dậy Mạch Thị từ bờ vực khủng hoảng, biến nó thành một đế chế. Mỗi thành tựu của tôi, mỗi hợp đồng bạc tỷ tôi mang về, đều được đáp lại bằng những nụ cười tự hào của cha mẹ chồng và ánh mắt đầy yêu thương của Hữu Khang.

Gia đình.

Đối với tôi, hai tiếng đó thiêng liêng hơn bất cứ điều gì. Nó là bến đỗ mà tôi đã khao khát cả đời. Tôi yêu họ, yêu từng thành viên trong gia đình này, yêu cả những ký ức mà chúng tôi cùng nhau tạo dựng.

Kể cả ký ức về Mạch Ngọc.

Em gái của Hữu Khang, con gái ruột của chủ tịch. Năm năm trước, cô ấy được cho là đã chết trong một tai nạn du thuyền. Vụ tai nạn xảy ra ngay sau khi sai lầm chết người của cô ấy suýt chút nữa đã làm công ty phá sản.

Tôi chưa bao giờ gặp Mạch Ngọc. Hình ảnh của cô ấy trong nhà đều đã được cất đi, như thể để xóa đi một vết thương đau đớn. Thỉnh thoảng, tôi thấy mẹ chồng, bà Lợi Thu Đông, lặng lẽ lau nước mắt khi nhìn vào một góc trống trên tường. Hữu Khang sẽ siết chặt tay tôi, giọng anh trầm xuống, "Đừng nhắc đến cô ấy, Ân Thi. Nỗi đau này quá lớn."

Tôi đã tin họ. Tôi thương cảm cho nỗi đau của họ. Tôi thậm chí còn cảm thấy một chút tội lỗi, vì hạnh phúc của tôi dường như được xây dựng trên sự mất mát của gia đình này. Tôi đã cố gắng gấp đôi, làm việc cật lực hơn nữa, để bù đắp, để xoa dịu nỗi đau mà tôi tin là có thật.

Cho đến hôm nay.

Hôm nay là một ngày đẹp trời. Tôi đang trên đường đến khu nuôi trồng mới ở ngoại ô để kiểm tra tiến độ của dự án lớn nhất từ trước đến nay, một dự án sẽ đưa Mạch Thị lên một tầm cao mới.

Chiếc xe đột nhiên bị hỏng giữa một con đường vắng vẻ, bao quanh bởi những cánh rừng cao su bạt ngàn. Trong lúc chờ tài xế gọi cứu hộ, một mùi hương quen thuộc thoang thoảng trong không khí khiến tôi chú ý.

Đó là mùi của một loại tảo biển đặc biệt, loại tảo mà tôi đã sử dụng trong công thức thức ăn cho tôm cao cấp của mình. Nhưng khu nuôi trồng của chúng tôi cách đây cả chục cây số. Tại sao mùi hương này lại xuất hiện ở đây?

Tò mò, tôi đi theo mùi hương, rẽ vào một con đường đất nhỏ bị che khuất bởi những tán cây rậm rạp. Con đường dẫn tôi đến một cánh cổng sắt kiên cố, không có biển hiệu. Nhưng xuyên qua khe cổng, tôi có thể thấy những hồ nuôi tôm hiện đại, giống hệt như những gì tôi đã thiết kế.

Một trang trại nuôi tôm cao cấp bí mật.

Tim tôi bắt đầu đập mạnh. Ai lại có thể sao chép công nghệ độc quyền của tôi một cách hoàn hảo như vậy?

Và rồi, tôi nhìn thấy họ.

Dưới mái hiên của một căn biệt thự sang trọng nằm giữa trang trại, một người phụ nữ đang ngồi trên xích đu, mái tóc dài đen nhánh của cô ta bay nhẹ trong gió. Bên cạnh cô ta, một cậu bé chừng bốn tuổi đang vui vẻ chạy nhảy.

Và người đàn ông đang đẩy chiếc xích đu, người đang nhìn người phụ nữ và cậu bé với ánh mắt dịu dàng và trìu mến mà tôi từng nghĩ chỉ thuộc về riêng mình... là chồng tôi.

Mạch Hữu Khang.

Thế giới của tôi như ngừng quay. Không khí trong lồng ngực tôi bị rút cạn.

Người phụ nữ đó quay lại, và khuôn mặt cô ta khiến tôi chết lặng.

Một khuôn mặt tôi chỉ từng thấy qua vài tấm ảnh cũ kỹ mà mẹ chồng vô tình để sót lại. Một khuôn mặt lẽ ra đã bị chôn vùi dưới đáy biển từ năm năm trước.

Mạch Ngọc.

Cô ta còn sống.

Và cậu bé kia... cậu bé có đôi mắt giống hệt Hữu Khang, và nụ cười rạng rỡ của Mạch Ngọc.

Đứa con của họ.

Toàn bộ gia đình họ Mạch đã lừa dối tôi. Họ đã dựng lên một màn kịch hoàn hảo, biến tôi thành một con rối tài năng. Họ đã dùng tình yêu giả dối để trói buộc tôi, vắt kiệt tài năng của tôi để làm giàu cho họ, trong khi bí mật chu cấp cho cuộc sống xa hoa của Mạch Ngọc và đứa cháu trai mà họ coi là người thừa kế thực sự.

Và tôi, một kẻ thay thế, một công cụ tiện lợi.

Một cơn buồn nôn cuộn lên từ dạ dày. Tôi phải bám chặt vào cánh cổng sắt lạnh lẽo để không ngã quỵ. Cái lạnh của kim loại xuyên qua da thịt, nhưng không thể nào so được với cái lạnh đang đóng băng trái tim tôi.

Tôi lùi lại, trốn sau một bụi cây lớn, cố gắng hít thở. Từng hơi thở đều như có hàng ngàn mảnh thủy tinh cứa vào cổ họng.

Tôi nhìn thấy họ. Một gia đình ba người hoàn hảo. Hữu Khang quỳ xuống, lau vết bẩn trên má cậu bé, rồi ngước lên nhìn Mạch Ngọc, và họ trao nhau một nụ hôn. Một nụ hôn không hề che giấu, đầy say đắm và thuộc về.

"Anh xem này," giọng Mạch Ngọc lảnh lót, đầy vẻ nũng nịu, "Anh Hào của chúng ta càng lớn càng giống anh."

"Tất nhiên rồi," Hữu Khang cười, giọng nói ấm áp mà tôi từng say đắm giờ đây như nhát dao đâm vào tim tôi. "Nó là con trai của anh, là người thừa kế duy nhất của Mạch Thị. Sau khi con ngốc Mạch Ân Thi kia ký xong hợp đồng lớn đó, mọi thứ sẽ thuộc về con trai chúng ta."

Con ngốc Mạch Ân Thi.

Đó là tôi.

Bàn tay tôi run rẩy rút điện thoại ra. Tôi cần một cái gì đó để xác nhận. Tôi mở nhóm chat gia đình, nơi có cha chồng, mẹ chồng và Hữu Khang.

Tôi run rẩy gõ một dòng tin nhắn: "Mọi người ơi, xe con bị hỏng ở gần khu rừng cao su phía Tây. Ở đây hoang vắng quá."

Ngay lập tức, điện thoại của Hữu Khang trong tầm mắt tôi rung lên. Anh ta liếc nhìn màn hình, và nụ cười trên môi anh ta chợt tắt.

Mạch Ngọc cũng ghé đầu vào xem. "Lại là nó à? Phiền phức thật."

Tôi thấy Hữu Khang nhanh chóng nhắn lại. Điện thoại tôi sáng lên.

"Ân Thi, em đừng lo. Em ở yên đó nhé, anh đang họp, sẽ gọi cứu hộ đến ngay."

Cùng lúc đó, trong nhóm chat gia đình mà không có tôi, một tin nhắn từ mẹ chồng, bà Lợi Thu Đông, hiện lên trên màn hình điện thoại của Hữu Khang mà tôi có thể lờ mờ đọc được: "Hữu Khang, xử lý nhanh đi. Đừng để nó phát hiện ra điều gì."

Cha chồng, Mạch Trọng Ân, trả lời ngay sau đó: "Bảo nó ở yên đó. Đừng để nó đến gần trang trại."

Toàn bộ gia đình. Tất cả bọn họ.

Họ đều biết. Họ đều là một phần của vở kịch này.

Một cuộc điện thoại gọi đến. Là Hữu Khang. Tôi hít một hơi thật sâu, cố gắng điều chỉnh giọng nói của mình.

"A lô, anh à?"

"Ân Thi, em yêu, em không sao chứ?" Giọng anh ta vẫn đầy lo lắng và quan tâm giả tạo. "Anh xin lỗi, anh đang có cuộc họp quan trọng không thể rời đi được. Em đợi một chút nhé, cứu hộ sắp đến rồi."

"Dạ, em không sao. Anh cứ làm việc đi." Tôi nói, từng từ như một lưỡi dao cứa vào chính mình.

"Ngoan lắm. Yêu em." Anh ta nói.

Cúp máy.

Tôi nhìn thấy anh ta quay lại, mỉm cười với Mạch Ngọc và nói điều gì đó khiến cô ta cười phá lên.

Tình yêu mà tôi ngỡ là sự cứu rỗi, thực chất chỉ là một chiếc lồng giam được trang hoàng lộng lẫy.

Và tôi đã tự nguyện ở trong đó suốt năm năm.

Cơn đau trong lồng ngực tôi không còn là nỗi buồn nữa. Nó biến thành một thứ gì đó lạnh lẽo, sắc bén và tàn nhẫn.

Tôi cắn chặt môi dưới, mạnh đến mức cảm nhận được vị mặn của máu. Cơn đau thể xác giúp tôi giữ được sự tỉnh táo.

Ảo tưởng đã tan vỡ. Giấc mơ đã kết thúc.

Giờ là lúc tỉnh dậy.

Tôi sẽ không sụp đổ. Tôi sẽ không khóc lóc.

Tôi sẽ khiến họ phải trả giá cho từng giọt nước mắt, từng lời nói dối, từng giây phút hạnh phúc giả tạo mà họ đã ban cho tôi.

Tôi quay người, lặng lẽ rời đi, bước chân vững vàng hơn bao giờ hết.

Mạch Ân Thi mà họ biết, cô gái ngây thơ khao khát tình thương, đã chết trong khu rừng cao su này rồi.

Người còn sống, chỉ có khao khát trả thù.

---

Tiếp tục đọc
img Xem thêm bình luận trên Ứng dụng
Cập nhật mới nhất: Chương 10   11-06 22:30
img
img
Chương 1
17/10/2025
Chương 2
17/10/2025
Chương 3
17/10/2025
Chương 4
17/10/2025
Chương 5
17/10/2025
Chương 6
17/10/2025
Chương 7
17/10/2025
Chương 8
17/10/2025
Chương 9
17/10/2025
Chương 10
17/10/2025
MoboReader
Tải ứng dụng
icon APP STORE
icon GOOGLE PLAY