Tải ứng dụng Hot/Phổ biến
Trang Chủ / Đô Thị Đương Đại / Bốn năm tù ngục, thiên kim giả trở lại!
Bốn năm tù ngục, thiên kim giả trở lại!

Bốn năm tù ngục, thiên kim giả trở lại!

5.0
5 Chương
Đọc ngay

Lâm Tiểu đã làm tiểu thư nhà họ Tần mười bảy năm, nhưng đột nhiên phát hiện bản thân chỉ là thiên kim giả. Tiểu thư thật muốn củng cố địa vị mình, hãm hại cô, người nhà họ Tần gồm vị hôn phu của cô đã đứng về phía thiên kim thật, tận tay đưa cô vào tù ngục. Sau bốn năm thay tội cho thiên kim thật trong tù, Lâm Tiểu quay đầu gả cho đứa con riêng không học thức của Lục thị. Mọi người đều tưởng cả đời này của Lâm Tiểu sẽ toang. Cho đến một ngày, người nhà họ Tần phát hiện, người sáng lập ra thương hiệu châu báu toàn cầu là Lâm Tiểu, hacker nổi tiếng là Lâm Tiểu, bếp thần khó hẹn là Lâm Tiểu, nhà thiết kế game toàn cầu cũng là Lâm Tiểu. Trước đây luôn giúp đỡ nhà họ Tần, là Lâm Tiểu. Tần lão gia và Tần phu nhân: "Tiểu Tiểu, bố mẹ đã sai rồi, con về giúp đỡ nhà họ Tần đi!" Cậu chủ nhà họ Tần, vốn luôn kiêu ngạo, cũng phải hạ mình xin lỗi trước đám đông: "Tiểu Tiểu, đều là lỗi của anh, em tha thứ cho anh được không?" Cậu con trai độc nhất của nhà Tạ, vốn nổi tiếng thanh cao, quỳ gối ngỏ lời cầu hôn: "Tiểu Tiểu, không có em, anh thật sự không sống nổi." Lục Lâm Xuyên khi biết vợ mình là ông trùm giới thượng lưu, đành buông xuôi, mặc kệ mọi chuyện... Người ngoài mỉa mai anh là người chỉ biết dựa vào vợ, anh lại mỉm cười ôm vai Lâm Tiểu, nói: "Vợ à, mình về nhà thôi." Mãi sau này Lâm Tiểu mới biết, thì ra người chồng tưởng như "ăn bám" ấy lại chính là truyền thuyết bí ẩn trong giới thương trường, anh đã âm thầm nhắm đến cô từ lâu...

Mục lục

Bab 1 Bốn năm sau khi vào tù

Tháng bảy, bên trong nhà tù Vân Thành.

Lâm Tiểu kéo tay áo xuống, che đi vết sẹo nổi bật trên cánh tay, liền nghe thấy quản ngục gọi cô: "Lâm Tiểu, người nhà họ Tần đến đón cô!"

Tay Lâm Tiểu chợt khựng lại.

Nhà họ Tần, ba chữ vừa quen thuộc vừa xa lạ.

Cô từng là đại tiểu thư của nhà họ Tần.

Bốn năm trước, cảnh sát đột nhiên tìm đến, nói rằng họ đã tìm thấy con gái ruột của Tần lão gia và phu nhân.

Chỉ sau một đêm, Tần Tiểu trở thành cô tiểu thư giả mạo!

Bố mẹ ruột của Tần Tiểu đều đã qua đời. Vì thể diện và danh tiếng, nhà họ Tần tuyên bố với bên ngoài rằng vẫn sẽ đối xử với Tần Tiểu như con gái ruột.

Tuy nhiên…

Trong mười bảy năm trước đó, Tần lão gia và Tần phu nhân bận rộn kinh doanh, lơ là quan tâm, chẳng hề hỏi han gì đến Tần Tiểu.

Thế mà sau khi Tần Sơ Nguyệt trở về, họ lại thay đổi tính nết, quan tâm hỏi han cô ta, coi cô ta như bảo vật.

Khi Tần Sơ Nguyệt đánh cắp báu vật trấn tiệm của Thụy Phạm Thi rồi cố ý đổ tội cho Tần Tiểu, ai trong số họ cũng đứng về phía Tần Sơ Nguyệt, tự mình chỉ điểm cô để bảo vệ Tần Sơ Nguyệt.

Dù lời nói dối của Tần Sơ Nguyệt lộ liễu đến mức ai nhìn cũng biết.

Thụy Phạm Thi là tiệm trang sức đá quý lớn nhất của Lục thị, mà Lục thị lại là gia tộc đứng đầu Vân Thành. Nhà họ Tần so với họ chỉ như trời với vực.

Nhà họ Tần không muốn chỉ vì một đứa con gái nuôi mà đắc tội với Lục thị, lập tức đổi lời, nói cô họ Lâm chứ không phải họ Tần, tự tay đưa cô vào tù.

Nghĩ đến đây, các ngón tay của Lâm Tiểu bất giác co lại.

Cô đã chịu tội thay Tần Sơ Nguyệt suốt bốn năm.

Hôm nay là ngày cô ra tù.

Trước cổng trại giam, phóng viên chen chúc đông nghịt.

Hơi nóng cuồn cuộn lan tỏa, gương mặt ai nấy đều đầy vẻ sốt ruột.

Cánh cổng lớn từ từ mở ra.

Lâm Tiểu mặc bộ đồ giản dị lúc mới vào tù, từ bên trong bước ra.

Tần phu nhân nhìn thấy cô, mắt sáng lên, vội vàng tiến tới đón.

Bên cạnh là micro và máy ảnh của giới truyền thông vây quanh.

Lâm Tiểu thấy cảnh tượng này, trong lòng không khỏi cười lạnh một tiếng.

"Tiểu Tiểu, mẹ đến đón con về nhà." Mạnh Hàn Sương rưng rưng nước mắt, giọng nghẹn ngào.

Khiến các phóng viên xung quanh cũng không khỏi đồng cảm.

Nhưng Lâm Tiểu chỉ nhìn bà ta, lạnh lùng mở lời: "Tần phu nhân, e là bà nhận nhầm người rồi."

Mạnh Hàn Sương sững lại.

Sau đó bày ra vẻ mặt đau khổ: "Tiểu Tiểu, con nói gì vậy? Con là con gái mẹ nuôi dưỡng mười mấy năm, dù con có trở nên thế nào, mẹ cũng sẽ không nhận nhầm con."

Khóe môi Lâm Tiểu nhếch lên một đường cong chế giễu.

"Thật sao? Nhưng bốn năm trước, khi các người vu oan cho tôi và đưa tôi vào tù, không phải đã nói tôi họ Lâm không phải họ Tần sao. Tôi đã sớm không còn là người nhà họ Tần của các người nữa, làm sao có thể là con gái của bà?"

Vu oan?

Họ Lâm không phải họ Tần?

Chỉ vài câu nói ngắn ngủi đã chứa đựng lượng thông tin gây sốc, các phóng viên nhìn nhau, rồi lập tức bùng nổ.

Tranh giành đưa micro lên phía trước, sợ bỏ lỡ bất kỳ thông tin nào.

Trên mặt Mạnh Hàn Sương thoáng vẻ lúng túng, nhưng lại không tiện nổi giận trước mặt nhiều truyền thông như vậy, đành phải nén cơn giận.

Lúc này, một giọng nói sắc bén vang lên.

"Tần Tiểu! Cô nói nhảm gì đấy? Năm đó báu vật của Thụy Phạm Thi được tìm thấy trong túi của cô, người và tang vật đều bị bắt quả tang, làm gì có chuyện vu oan cho cô? Cô ngồi tù bốn năm, chúng tôi không những không ghét bỏ cô, mà còn đội nắng đến tận nơi đón cô, vậy mà cô lại nói ra những lời bất hiếu như vậy, khác gì kẻ vong ân bội nghĩa!"

Người nói là đại thiếu gia nhà họ Tần - Tần Tiềm.

Người mà Lâm Tiểu đã gọi là anh trai mười bảy năm, lại chính là người đã che chắn cho Tần Sơ Nguyệt sau lưng, ác ý đẩy cô ngã xuống đất khi cô bị vu oan.

Lúc ngã, cánh tay cô va vào góc bàn, rách một vết thương đẫm máu.

Để lại vết sẹo xấu xí.

Còn về món báu vật kia…

Là Tần Sơ Nguyệt lợi dụng lúc cô đi vệ sinh, thừa cơ bỏ thứ đó vào túi cô!

Khi đó Lâm Tiểu còn tưởng đối phương lương thiện thuần khiết, thật lòng muốn hòa thuận với cô.

Nên khi Tần Sơ Nguyệt đề nghị giúp đỡ, cô mới yên tâm giao túi cho cô ta giữ.

Không ngờ Tần Sơ Nguyệt bên ngoài mềm yếu thuần khiết, bên trong lại độc ác và ghen tị, sợ sự tồn tại của Lâm Tiểu sẽ ảnh hưởng đến địa vị của cô ta trong nhà họ Tần, nên đã bày kế hãm hại!

Ngày hôm đó, Lâm Tiểu đã nhìn rõ bộ mặt thật của người nhà họ Tần.

Trái tim cô cũng theo đó mà chết đi.

"Chị nhất định là vẫn còn trách em, nên mới nói như vậy…" Tần Sơ Nguyệt đứng bên cạnh Tần Tiềm, mắt đỏ hoe.

"Chị, em thật sự không cố ý trở về để giành vị trí đại tiểu thư nhà họ Tần của chị… Chị có thể đừng giận em nữa không…"

Thân thể yếu ớt khẽ run lên, nước mắt sắp rơi xuống.

Tần Tiềm đau lòng ôm lấy vai Tần Sơ Nguyệt an ủi: "Sơ Nguyệt, không phải lỗi của em, là cô ta đã chiếm đoạt vinh hoa phú quý vốn thuộc về em suốt mười bảy năm, là cô ta có lỗi với em! Giờ làm sai rồi còn không chịu thừa nhận, đáng lẽ nên tống cổ cô ta vào tù cải tạo thêm vài năm nữa mới phải!"

"Nói ít thôi!" Mạnh Hàn Sương liếc Tần Tiềm một cái, liếc mắt nhìn sang các phóng viên.

Nhiều cặp mắt đang nhìn như vậy, phải kiềm chế.

Sau đó quay sang nói với truyền thông: "Bốn năm không gặp, có lẽ Tiểu Tiểu vẫn chưa quen. Tôi có thể hiểu tâm trạng của con bé, chỉ cần nó biết sai và sửa đổi, nó vẫn là đại tiểu thư nhà họ Tần của chúng tôi."

Đại tiểu thư nhà họ Tần?

Lâm Tiểu không nhịn được bật cười, nhướng mày nói: "Tần phu nhân, bà quên mất rằng các người đã ký giấy cắt đứt quan hệ với tôi rồi sao? Lẽ nào bà muốn tôi, một người họ Lâm, làm đại tiểu thư nhà họ Tần của các người?"

Tiếp tục đọc
img Xem thêm bình luận trên Ứng dụng
MoboReader
Tải ứng dụng
icon APP STORE
icon GOOGLE PLAY