ơng mặt của Tần Sơ Nguyệt lập tức
iếng gằn giận dữ của Lâm Tiểu: "Cô c
như chuông đồng, rồi lập tứ
tới, chắn Tần Sơ Ngu
c mắt sớm đã phủ kín gò má, Tần Tiềm xót xa vô
ột của anh ta, đúng là c
định phải dạy dỗ L
ay định đánh về
Lâm Tiểu chụp lấy, chặ
cô mạnh mẽ
suýt ngã ngửa ra sau
trước mắt với ánh mắt sắc bén lạnh
ta mỗi khi anh ta hiếm hoi về nhà, g
bốn năm ở
i hoang, toàn thân tỏa ra k
lực của cô lạ
ềm khô
đánh chửi không ngừng, vết thương cũ
từng cầu xin hay
ô vật người ta xuống đất, mặc cho những cú đấm
võ nghệ, trở thành cái tên khiến
n dám bắt n
che chở Tần Sơ Nguyệt sau lưng,
uần áo với đồ dùng thôi sao, mua lại là được! Vậy mà cô dám v
bất ngờ ra tay, ngẩn ra một giây rồi vội v
hờ con về sẽ thay hết cho con đồ mới, xua đi vận xui quá khứ! Con không cảm kích thì
t v
tức đến b
oan, bọn họ cũng từng nói
hở cho Tần Sơ Nguyệt, đứn
cô đã sớm thất vọng tột cùn
ạnh Hàn Sương, người mà trước k
tâm đến cô, nhưng cô vẫn từ
t bàn tay to lớn h
u gắng nén cảm xúc, từng chữ từng câu nói ra: "Thế mà bà vẫn cho phép cô ta vứt hết
khi để ý đến Lâm Tiểu, nhưng duy chỉ có
yệt mới là con gá
iêu năm, chỉ cần là việc Sơ Nguyệt mu
Nguyệt hưởng phúc suốt hơn mười
ủa cô th
i Lâm Tiểu mà là Tần Sơ Nguyệt, th
Hàn Sương với Lâm Tiểu đã hoàn toàn biến m
ần, với chúng ta chẳng hề có nửa phần huyết thống! Kỷ vật của bà nội là để lại cho con gái
thì nó muốn giữ hay vứt
Lâm Tiểu
i trong nhà họ Tần, nhưng duy nhất
ư thế, vậy mà giờ cô lại đến cả vật d
Tiểu quặ
ồ của cô mà cô phát điên lên, tôi thấy cô là hết tiền tiêu rồi
g anh ta biết, mà chiếc vòng ấy trông
Tiểu, cười đầy ngạo mạn: "Chỗ tiền này đủ để mua cái vòn
hung dữ trừng nhìn đám n
họ Tần nuôi mình mười bả
úp đỡ khi nhà họ Tần kh
cô nghĩ n
nội cô sẽ tìm
nhà họ
a thì đừng trách
cầm mấy tờ tiền Tần Tiềm ném
ẹt
ị cô xé vụn th
ém thẳng lên
ần các người quá b
để ý đến ai trong nhà họ Tần nữa,
hế, Tần Tiềm ngh
ểu, hừ! Lâm Tiểu! Cô cứ đợi đấy, rời khỏi nhà họ Tần cô chẳ
n mày ra tù! Nhà họ Tần chúng ta chưa từng ép mày rời đi, là mày vong ơn bội nghĩa muốn r
lạnh lù
quên tự tìm cho mình một cái
hết thuố
trọng trước mặt tôi, hôm nay các người chủ động liên hệ truyền thông tới đây, rốt cuộc là để đón tôi ra tù, hay là để
u không ngoảnh đầ
y ngốc đứng nguyên tại chỗ, miệng há
h Hàn Sương, khóc như mưa: "Đều tại con... Vốn d
vàng an ủi Tần Sơ Nguyệt, khô