ự Long Đình
chuông cửa
ây vào khoảng thời gian này, người nhà họ Tầ
nhìn thấy Lâm Tiể
thư? Cô… c
ảm thấy mình lỡ lời,
một đại tiểu thư duy nhất
Nguyệt, không biết cô ta sẽ t
" Lâm Tiểu đáp khẽ,
nhà họ Tần không
lên lầu hai, dì
ủ, cô muốn lấy gì,
g, đồ ở trong phòng tô
dì Vương vội vàng chặn cô lại, ánh
ày xinh đẹp, nhận
ì Vương, rốt cuộc đ
chủ, sau khi cô đi, đại tiểu thư đã cho người vứt hết đồ đạ
Tiểu đột n
t tất c
ay bà nội để lại cho
của Lâm Tiểu, dì Vư
ểu như có một ti
t đồ của cô, chắc chắn đã có sự đồng
hai tay, toàn thân
nhất mà bà nội
ng lòng bùng
họ Tần nữa, nhưng giờ đây, lồng ngực cô trà
n truyền đến một giọng nói
uả nhiên cô
quay đầu
h cô không xa, kh
o ý vị c
t khoác tay Mạnh Hàn Sương, t
họ trở về, lặn
ơn Lâm Tiểu nửa cái đầu, ngẩng cằm
hạy về rồi? Ồ~ tôi hiểu rồi, loại người có tiền án như cô, ra ngoài tìm việ
là thế này, chỉ cần bây giờ cô chịu quỳ xuống xin lỗi chúng tôi, sau đó công k
Tần Tiềm đã nén đ
rước truyền thông như vậy, anh ta
định phải dập tắt cái tính xấu m
iết cách đối
ện trách nhiệm của ngư
h, chung sống hòa bình với Sơ Nguyệt, anh ta cũng không
ôi thêm một người hay nuôi thêm
iết phận ở nhờ phải ngoan ngoãn nghe lời, còn L
người ta
ềm nhướn mày, khoanh tay chờ c
ta lấy một cái, đi vòng qua anh ta, thẳng tiến v
Tiềm x
i cô ta cần xin lỗi nhất
g đ
Tiểu nói sau khi đứng trướ
của tôi ở
ngác, yếu ớt nói: "Đồ gì cơ? Chị
u lạnh lùng xen
phụ nữ trước mặt, giọn
đồ đạc trong phòng tô
tức tỏ vẻ bối rối,
ứ đó để lâu sẽ bị hỏng, nên nghĩ là đợi
ố
, khiến những người có mặt