n mở to vì nhận ra và sợ hãi. Hắn quay
eo, tay tôi lóng ng
n
đứng ở ngưỡng cửa, chặn đường tôi, k
ngoài này?"
rẩy. "Em trai của Phan Yến. Hắn đã ở
i siết chặt vào lớp vải đắt tiền của bộ vest.
ào cổ tôi nhiều năm trước, khiến một làn sóng buồn nôn dâng lên trong tôi. Hoàng Bách đã gần n
ói, giật tay ra. "Anh có người theo dõi hắn. Hắn đang
hảy dài trên mặt. "Em đã thấy hắn, Hoàng B
hản đặc vì một sự tuyệt vọng
lạnh lùng. "Anh cho người theo dõi hắn
h Hoàng Bách. Cô ta vòng tay qua tay anh ta, ép m
i cô ta, giọng vẫn cứng rắn, nhưng kh
i phục vụ thôi, anh yêu. Em đang xin ít nước." Cô ta
thơ của cô ta sang khuôn mặt đẫm nước mắt của tôi, và
a tin
a thay vì của tôi, không một chút do dự. Tia hy vọng cuối cùng, niềm tin nhỏ nhoi
Tay tôi rơi xuống bên h
lại họ, một cặp đôi hoàn hảo được đ
giọng nói ngọt ngào của Bảo Trâm.
ũ thôi," anh ta trả l
đối với anh ta bây giờ. Một ký ứ
oáng trên môi tôi. Anh ta không
, trái tim tôi là một khối băn
a tôi rung lê
nói. "Xe đang đợi
đến mức tôi có
a sau. Một mùi ngọt, ngai ngái tràn ngập phổi tôi. Thế giới nghiêng ngả,