y tôi bị trói sau lưng, sợi dây thừng thô ráp cọ
ì bị cọ xát xuống sàn.
âm. Cô ta trông có vẻ sợ hãi, nhưng khi bắt gặp ánh mắ
trên người tôi. "Lê An Vy," hắn nói, giọng gầm gừ. "
t cả chỉ là một màn kịch. Bảo Trâm không
nh sáng lên. Đó là bức ảnh cưới của tôi. Bức ảnh từ tầng hầm
hại. "Hãy để tôi đi. Tôi là người tình của anh B
tôn của nhà kho, âm thanh
Trâm, một nụ cười xấu xa trên mặt.
à kho bật tung. Một người phụ nữ đứng đó
Phan
và tát mạnh vào mặt hắn. "Đồ ngu," cô t
chỗ Phan Yến. "Chị Yến, tạ ơn trời
người cùng một giuộc,"
căm thù sâu sắc, lạnh lẽo. "Tất nhiên. Nó mu
i dây, những sợi thô ráp cắt sâ
ời tàn nhẫn. "Chưa đâu. Tao sẽ bắt mày phải xem Hoàng B
a lấy điện thoại ra và quay phim chúng tôi, tôi bị trói và bịt
ánh cửa nặng nề đón
cơ mạnh mẽ bên ngoài. Gã đàn ông có s
i thở hôi thối phả vào mặt tôi.
ng nhìn tôi. Anh sẽ luôn chọn em, An Vy. Một lời hứa từ một kiếp kh
mặt là một chiếc mặt nạ sấm sét. Mắt anh ta tìm thấy tôi, và t
a," anh t
ào cổ Bảo Trâm. Một tên khác làm điều tương tự với tôi
như những mảnh băng
râm, vẽ một đường đỏ mỏng. Hắn làm điều tương tự với tô
n lại. Tôi thấy sự d
ược miếng băng bịt miệng. "Anh Bách!" cô ta hét lên. "Là c