bí mật bên Gia Khang, bạn trai tôi, người đàn ông tôi tin đã cứu mạng mình. Đêm nay đáng lẽ phải
tôi. Thế giới của tôi tan nát khi những lời lạnh lùng của Gia Khang vang lên: "An Hạ ư? Cô ta chỉ là người thay thế thôi. Tiện lợi." Mặt
ây dựng trên một lời nói dối mà anh ta đã cố tình duy trì. Sau đó, anh ta để cho cô người yêu cũ độc hại của mình công k
bộ thực tại của tôi. Người hùng tôi trân trọng, một kẻ hèn nhát. Tình yêu tôi tin
nhưng anh ta chỉ giải phóng một con người nhà họ Hà. Tôi chuyển đến Luân Đôn, không chỉ để trốn chạy,
ươ
u sân khách của Gia Kh
n
Khang, bạn thân của
chặt vô lăng chiế
dần phía sau, nhường chỗ ch
chiếc Omega cổ điển, chính xác là chiếc mà Gia Khang đã chỉ vào trong m
ngày đó. Kỷ niệ
i. Rượu sâm panh ướp lạnh, nhà hàng bít tết yêu
a mắt dự án của Tập đoàn Xây dựng Hư
nhanh hơn
anh, rồi nụ cười quyến rũ, chậm
khiến bụng
iện ra, một tòa tháp kính
c có nhân viên đỗ xe,
ua đêm, một cảm giác bồn ch
h là
p với nhân viên của đội
lịch sự, đi thẳng đến thang máy, thẻ khóa đ
02. Tầng
a một hành lang yê
ẵn sàng mở khóa và tìm thấy anh, có l
ôi th
hang máy dịch vụ, Gi
ang củ
không ở
bế một ng
u cô ta gục trên vai anh. Tú Quyên.
tôi ng
ẳng vì đau khổ. Nó đang cố gắng chặn đường Gia
ng làm gì vậy? Anh
qua nó, quai hà
c, Nam Anh. Đây là cách duy nhất để gi
ng cử động của anh dịu d
hẻ khóa vào một căn phòng chỉ
trông ho
hì sao? Chị
n
i Nam Anh, nhuố
không dừng lại. Anh
cảm. Hoàn toàn không c
n
như ch
gười thay thế t
mặt dịu đi khi nhìn vào k
còn hơi giống
h vào tôi như mộ
ay thế.
ba năm của những khoảnh khắc bị đánh cắp, những nụ cười bí m
hành lang, hộp quà tuột khỏi những ngón tay tê dại
sự hoài nghi và một nỗ lực tuyệt
mê Tú Quyên từ năm nhất rồi!
ăm nhất. Đó là trước khi
thành hoảng loạn của nó, đã
i nói dối cốt lõi của Gia Khang, lời nói dối mà Gia Khang
g đã kéo chị ấy ra khỏi vụ tai nạn liên hoàn kinh hoàng trê
xe hơi. Nhiều năm trước. N
gần như hét lên, giọng nó vỡ ra. "Đó là Minh Quân! Cả tuần
h Q
của Nam Anh. Người
i nghiê
bộ mối quan hệ của mình, tin rằng anh là vị cứu tinh vị tha củ
sự hỗn loạ
hói v
u nghi
mẽ, một giọng nói xu
đặc trưng của trường đại học, màu xanh đ
g tay khi tỉnh dậy trong bệnh viện. Một chiếc
nó trong những ngày đầu khi tôi mới bắt đầu để
Anh khuyến khích điều đó bằng sự im lặng của mình,
h yêu của tôi, được xây
i mà anh đã tí
người thay thế
ợi giống với người phụ n
ạm của anh, thường hời h
ên đờ đẫn trong những khoảnh k
do căng thẳng từ sự nghiệp ten
tôi thấy
nghĩ về
thể hiện với cô ta, bế cô ta một cách cẩn thận, khuôn mặt
bao
quanh ngực tôi, bóp nghẹ
lại thang máy chính, bỏ lại món q
uống là một
h, giờ đây cảm thấy như một sân khấu cho sự sỉ
tôi
hế l