g mỏng
lập cập. Mỗi hơi thở là
g manh, đôi chân trần của c
nh đến kinh ngạc, n
cô, một cơn đa
g tai, những ngón ta
ột số với sự thương hại,
, khuôn mặt anh ta
ếc bông tai, bà
nhỏ giọt từ chiếc váy của
một tia sáng đắc
ơi nó xuống nền đá. Nó vỡ tan. “Ôi, tôi vụng về
bỏ đi trên cánh
cái ngắn ngủi, thờ ơ. “Dọn dẹ
ại chú ý đến
ướt sũng, lạnh
g cô bùng lên, sắ
rẩy, tìm một góc khuất, và
tục. Đây là m
ột chuyến đi ng
ộc phải phụ
i ngọt ngào, đã giám sá
. Đều chứa động vật có
iều này. Anh ta đã từng đưa cô đến phòn
một mẩu bánh mì khô, lựa c
ì. Không đưa ra lự
là một sự tán thành ch
cảm thấy ngứa ngáy quen
ngoài, tim cô đ
như một câu thần chú. Nỗi đau nà
ột nhiệm vụ
h hành bên ngoài, mưa
cho cô. Giọng
ết trình của cô ấy. Chúng ở kho lưu trữ c
tòa nhà nguy hiểm,
a trong một giờ nữa,” anh t
ào thét phản đ
cô đ
mộng. Giao thông công cộn
ây số trong gió bu
rữ, đi qua những hành
được tà
i, phổi cô bỏng r
oàng Khải, muộn năm ph
lên từ điện th
ng tôi không cần chúng nữa.
ẫy tay
ột cơ bắp co giật trên h
ó thứ gì đó bên
rời đi, đôi châ
ài cơn bão, một cơ
iếng rít c
ó, bó
hi bóng tối bao trùm lấy cô. Những bông t
của sự nhẹ nhõm. Cuố
đang ở Bệnh viện F
bệnh nhân khác. Anh nh
n bên cô, khuôn mặt
át, máu bết trên
năng y tế của an
, sẽ bùng phát, trầm trọng hơn do
của cô, lướt qua các cuộ
bấ
g Khả
Triết khàn khàn. “Là An Hạ. Cô ấy bị tai nạ
oài nghi của Hoàng Khải. “Lại một màn
hớp mở. Cô thấy Minh Triết
àng Khải, một câu
đầu, vẻ mặt a
ếu ớt. Ra hiệu
thấy cô như thế này
úc cuộc gọi, trái
y kịch, các dấu hiệu sinh tồn

GOOGLE PLAY