/0/95937/coverbig.jpg?v=aa234209dc8195d0f54de83455aad470)
hận của An Hạ: ung thư buồng trứ
n thân nhất, Linh Chi, nhiều năm trước, An Hạ chết lặng đón nhận chẩn đoá
h trai của Linh Chi, người luôn cay độc đổ lỗi cho An Hạ về
nhọc và chịu đựng những trò chơi tàn độc của vị hôn thê độc ác, nhìn An Hạ ngày càng suy ki
i nỗi đau thể xác, chịu đựng tất cả như một nỗ lự
của cô có thực sự là một sự hy sinh cho Linh Chi, hay chỉ đơn giản là một màn tra t
i cùng, gọi 113 từ trên đỉnh cầu Ba Son, với ước nguyện cuối cùng
g "cái chết" của cô sẽ đẩy Hoàng Khải, bị nhấn chìm trong tội lỗi và nỗi đau của chính mình, đến bờ vực điên loạn, tạo tiền đề ch
ươ
ơ lửng trong khô
ứng ác tính, An H
hiếc bàn được đánh bóng. K
h lẽo, cứng rắn. Nó lắng
Hiến tạng. Tôi muốn ký
ng lập. “Chúng ta có thể thảo luận về cá
nhỏ, dứt khoát. “Không. Ch
húc. Có lẽ là một
á khứ xuyên qua màn s
của cô, rực rỡ, tươi c
nh nheo lại ở khóe mắt khi cười với An Hạ. B
ông thể tách rời. N
hỗn loạn. Tiếng la hét.
Đoàng
che chắn cho cô. Đôi mắt
hi, đã
à một chiếc mặt nạ của sự giận
cô.” Giọng anh,
yền lực, tàn nhẫn. Và An Hạ
một chiếc điện thoại r
Khách sạn Park Hyatt. Bảy giờ
ta cũng lạnh lùng như
ỏ. Một công ty mà công ty của Hoàng Khải th
nhở cay đắng,
nhất của mình. Nó lỏng lẻo
t náo nhiệt với tiề
a trong lãnh địa của mình. Jessica Vân Anh
i sự ngọt ngào. “An Hạ, cưng à. Thật tốt khi em đến
i lướt qua An Hạ,
. “Lão Đại gia họ Trần. Ông ta… khá đặc biệt. Cần một sự chú
tăm của lão Trầ
thiết kế để hạ n
n bệnh ung thư, một con
“Tất nhiên
và những lời nhận xét gợi tình của lão Trần, nụ cười
khiến cô chóng mặt, một
ược chữ ký
ia sáng không thể đọc được trong
ận cô. Giám đốc Đạt, người đứng
Dù sao đi nữa, cô rất gan lì. Công ty của tôi có thể cần mộ
. Một chiếc p
ô hồn. “Cảm ơn anh, giám đốc Đạ
Linh Chi đổi lấy mạng sống của cô
một chút thương hại tr
n ngoài khu chung cư cũ n
hông thể chiếu tới
hững ngón tay anh ta siết chặ
i thở anh ta có mùi
mời tôi
V
đã từ
qua mặt anh ta. Tức
ội, tàn bạo. Một sự trừng
tường gạch, bề mặt t
anh ta khàn khàn. “Thích nhìn tôi đau khổ ph
t cơn buồn nôn. C
ải làm, Hoàng Khải.” Giọng
ung lên. Tên của Jessic
n mặt anh ta khép lại. “Đừng nghĩ rằ
trả lời cuộc gọi. “Jessica,
c tường khi chiếc xe
nh, cô chỉ kịp vào phòn
u đỏ. Giống như chiếc v
lạnh, cơn đau là một ngườ
ộc tội của cô
chấp nhận nó. C
một sự giải tho

GOOGLE PLAY