/0/95911/coverbig.jpg?v=8474a9eacb1e477fd9e57170b0c46495)
thân phận tiểu thư của Tập đoàn Sầm Thị, từ bỏ vị trí cấ
t đoạn video anh thân mật với cô trợ lý tên Ph
họ chỉ là "bạn phượt". Tôi đã c
ọng trong công việc, anh ta lại đứng ra bênh vực c
tay năm ngón! Hay là do cô quản lý nhân v
hy sinh của tôi, trong mắt anh, lại
nh trai tôi, Phó Chủ tịch Tập đ
ang đang tái mét mặt mày,
gì to tát chứ? Nếu em muốn, cả cái
ươ
a Chi
gắng xua đi cơn đau đầu đang âm ỉ. Đã mười một giờ đêm, cả toà nhà văn phòng chỉ còn lại ánh đèn từ phòng làm việc
hiếm hoi trong ngày tôi có thể thở phào, tạm gác lại những con số và biểu đồ khô khan.
với mái tóc nhuộm highlight cá tính, mặc bộ đồ phượt bó sát, đang cười rạng rỡ trướ
chuyển động của xe, nhưng vẫn có thể thấy rõ người đàn ông khẽ nghiêng đầu, nói gì đó với cô gái, và cô ấy cười ngặt nghẽo, đầu
ạn phượt' chất lượng là người sẵn sàng chở
ột biểu tượng tr
nh người đàn ông. Dù anh ta đội mũ bảo hiểm và đeo kính râm, nhưng tấm lưng
ân tôi
inh Quang, bạn
có hai năm yêu xa. Anh là Tổng giám đốc chi nhánh Thành phố Hồ Chí Minh
ông rất lâu mới c
t ngạc nhiên, xen lẫn tiếng nhạc xập
Tôi cố gắng giữ cho
ười bạn. Sao thế em?" Anh trả
hế? Em ngh
Gòn, cần có bạn bè." Anh giải thích, nhưng giọng điệu có chút vội vã.
khi tôi kịp nói th
gái cười khúc khích, giọng nói trong trẻo và có phần quen
òn chút nghi ngờ nào nữa. Chiếc áo khoác da đó là món quà sinh nhật tôi t
gười hỏi cô gái kia: "Người
trả lời bằng một biểu tượng mặt cười tinh nghịch: "B
ph
ng có mặt trong rất nhiều tấm hình. Khi thì anh chụp ảnh cho cô ta, khi thì họ cùng nhau ăn uống ở một quán ven đư
xa lạ, anh lại có một "bạn phượt" thân thiết đến mức này. Suốt hai năm yêu xa, anh chưa bao giờ kể cho tôi nghe về cô
nh, đã có một khoảng trời mà
lạnh lẽo chạy
uyết định. Tôi phải vào Sài G
chi nhánh Thành phố Hồ Chí Minh. Tôi muốn kết thúc chuỗi ngày yêu xa, cùng anh xây dựng tương lai ở thành phố này. Tô
li đứng trước toà nhà Sầ
ạ?" Cô gái ở quầy lễ t
hành mới được chuyển từ trụ sở chính vào.
cung kính hơn. "A, chào chị Chi. Tổng giám đốc Nguyễn có dặn em r
ơn
oại. Tôi đã cố gắng rất nhiều, vượt qua bao nhiêu khó khăn chỉ để có được ngày hôm nay, ngày chúng tôi có thể đứng cạ
g" một tiếng,
y mặc một chiếc váy công sở ôm sát, mái tóc nhuộm highli
hị Chi, đây là Phí Huyền Sương, trợ
chuyên nghiệp trên môi. "Chào Sương,
dò xét. Cô ta không bắt tay tôi ngay mà khẽ nhướng mày, hỏi m
ng
m đốc Nguyễn có
ôi cứng lại. Nhưng điều làm tôi chết
nh lảnh, và xe
nghe thấy trong điện thoạ
g chính là gương m
huộc vang lên từ phía sau tôi, cắ
ao... sao e
Quang đứng sững ở cửa phòng họ
ng có một tia vui mừng nào của
ảng hốt, và một chút bố

GOOGLE PLAY