Thiên
nhặt chiếc hộp từ
h thủy tinh, chứa đựng bào
nói đầy mỉa mai. "Đây là món quà kỷ niệm
hiếc bình, mặt anh ta tái nhợt
anh ta nữa, quay ngư
Hùng đuổi theo,
hế sofa, quay lư
lạnh lùng của tôi, trái
ng điệu đầy hối lỗi: "Th
lấy tôi, nhưng t
tôi." Giọng tôi
nhạt với anh như vậy, đượ
ặc một chiếc váy ngủ mỏng manh, khoe ra bụng bầu nhô cao
Hùng
mất sớm, em chỉ còn lại anh là người thân. Em chỉ
sang tôi, giọng nói đầy khó xử: "Thiê
ói, giọng nói bình
h của tôi. Anh ta muốn nói gì đó, nhưng cuố
"ừm" rồi quay người đi
của Tuấn Hùng và
uặn lên. Vết thương do s
ảm đau, nhưng cơ thể khô
Tôi tuyệt vọng
g cười khúc khích của anh ta
inh, anh ta đều lo lắng ôm tôi vào lòn
yêu của anh ta đã
đến mức
ấn Hùng đang ngồi bên cạn
nào?" Anh ta thấy tôi tỉnh, liền vội vàng hỏi han.
tự giễu t
rồi, anh đã nghĩ ra tên cho con ch
của tôi, còn vui vẻ đáp: "Anh đã nghĩ rồi, con trai
ệu đầy mong đợi: "Thiên Anh, chú
g đờ, trái tim
gơi." Tôi rút tay lại, q
nhẹ lên trán t
ến đứa con đã mất của mình, n
i dạo, muốn tìm một chú
gặp Phượng V
ta, nhưng cô ta
em có chuyện m
có gì để
ha lê của chị đang ở đâu khô
ững n
a giơ tay lên, khoe chiếc vòng cổ đang đeo trên cổ
vào chiếc vòng cổ
hị có biết, chị và anh Hùng chưa bao giờ kết hôn hợp
i, cho tôi xem ảnh chụp gi
i đều mờ đi. Hóa ra
một con ngốc, bị họ đùa
Anh Hùng đã không còn yêu chị nữa rồi."
, đột nhiên cả
Tôi muốn rời khỏi nơi này, rời k
." Tôi nói, giọn
kinh ngạc trước sự
ay tôi, giả vờ trượt chân
lên, chỉ tôi. "Chị Thiên

GOOGLE PLAY