Thiên
ản ứng, Phượng Vũ đ
từ đâu lao tới, không c
óng cứu được Ph
i vàng mang
óc thảm thiết: "Chị Thiên Anh... em biết chị ghé
h ta nhìn tôi, giọng nói lạn
uốt. Tôi run rẩy hỏ
ởng trong mắt anh ta, nhưng chỉ
a anh ta khiế
t Phượng Vũ, còn tôi lại giống như
ôi đau như
iên nói. "Chiếc vòng cổ anh tặ
vòng cổ: "Đó là món quà anh tặng
a giả vờ muốn
lại, ánh mắt đầy xót x
ng Vũ lên, đi
hiến tôi mất thăng b
cổ đó." Anh ta lạnh l
ôi đau như
a đã không ngần ngại nhảy xuống hồ nước l
iờ, anh ta
h lẽo, mò mẫm tìm kiếm. Nước hồ
họn dưới hồ cắt rách, m
lâu, nhưng v
i dùng hết sức lực cuối cù
ng nằm trong phòng. Tôi cảm thấy đ
đang tháo chiếc nhẫn t
hân thiết kế cho tôi. Anh ta nói, đó là b
i tháo nó ra, đeo
ạc, rồi lại khoe khoang:
ng nói run rẩy: "Đỗ Tuấn H
lặng một lúc rồi nói: "Thiên Anh, Phượng Vũ
n rẩy nói: "Anh có biết ý ngh
t: "Là Phượng Vũ đã tự mình n
n lỗi..." Phượng Vũ x
ưa cho tôi: "Em không cố ý
ẫn vào tay Phượng Vũ. "Đừn
ột nụ cười khô
t gì đó rơi ra từ
c vòng cổ mà cô

GOOGLE PLAY