Thiên
gửi đi, điện tho
ộc gọi từ
gắng giữ cho giọng nói của mì
Đỗ An Bình vang lên từ đầu dây bên kia, mang theo sự tức giận không thể che giấu. "Cô vừ
quyền lực tại Đà Lạt. Anh ta là người đàn ông trưởng thành, trầm ổn và thâm tình, đã yêu thầm tô
chút gợn sóng: "Tôi và Đỗ Tuấn Hùng đã kết thúc
ột lúc lâu, lâu đến mức t
iọng anh ta vang lên, ng
ng ngờ anh ta lại đ
ngày mai gặp, vì tôi còn
h." Anh ta cắt lời tôi, giọng nói không cho phép
hoại đã tối đen, khóe miệng khẽ nhếch lên một nụ
ương trên người vẫn còn đau nhức, nhưng n
nhìn thấy Tuấn Hùng đang dịu dàng ôm Phượng Vũ ngồi
ta chào đời, anh sẽ đặt tên cho c
a, gọi gì cũng được." Tuấn
đó dùng dao狠狠地 đâm và
âu vào da thịt để cơn đau thể xá
thêm nữa, vội vàn
g ký kết hôn. Tôi muốn ly hôn, tôi muố
ủ tục ly hôn không?" Nhân viên đ
Tôi gật đầu, giọn
ơ, cô Trịnh Thiên A
Tôi và Đỗ Tuấn Hùng đã đăng
ó nhìn tôi với ánh mắt thương hại. "Thưa cô, tron
!" Tôi không t
ập ngừng. "Anh ta đã kết hôn hợp pháp
ông nghe thấy gì nữa. Cả thế
rọng chỉ là một trò lừa bịp. Giấy đăng k
mắt. Tôi giống như một con ngốc, b
ố như một bóng ma, không biế
n neon nhấp nháy, chiếu rọi
rung lên. Là tin
nh đã chuẩn bị một bất ng
? Tôi cò
tự tay làm cho anh một chiếc bánh kem matcha.
ờ đây lại trở thành lưỡi dao sắc
trở lại "nhà" của ch
n, với bóng bay và hoa hồng ở khắp nơi. Trên
nói dịu dàng: "Vợ yêu, chúc mừng kỷ
nói, giọng nói khô
lạnh lùng của tôi. "Anh biết gần đây anh đã sai, anh
là một đôi giày cao gót pha lê tuyệt đẹp. "Đây
hìn Tuấn Hùng. "Rất đẹp. Như
" Tuấn Hùn
một chiếc vòng cổ pha lê
g cười giải thích: "À... anh quên
g Vũ chỉ là em gái của anh. Anh m
ôi đã quá b
ì, chỉ lặng lẽ
, cảm thấy bất an. "T
bậc thềm, chiếc hộp quà
ốn nhặt lại, nh
hiếc hộp lên trước

GOOGLE PLAY