Ngọc
ỏ mà mình thuê ở ngoài. Đáng lẽ tôi đã có thể rời đi
ng đứng tên tôi, nhưng cha tôi đã chiếm giữ nó, nói rằng sẽ giữ hộ tôi cho đến kh
duy nhất trong gia đình họ Nguyễn thực sự yêu quý tôi. Nhờ có
Thọ" làm quà mừng thọ. Ông nội nhìn thấy tôi thì
quá. Thằng Tín nó khôn
ay sang ra hiệu cho Trọng Tí
. Chăm sóc ch
sự khó chịu. Anh ta liế
phải người nhà họ Nguy
nội đập bàn, tức giận quát: "Hỗn xược! Tú là cháu dâu tương
ng nội, không sao đâu ạ.
ta nhìn màn hình, ánh mắt lập tức dịu đi, rồi v
g bé
cười an ủi: "Ông đừng giậ
lại. Nhưng lần này, đi bên c
ng đùng nổi giận. "Ai cho cái thứ khôn
mắt ngấn lệ, nép vào lòng Trọng Tí
cô ấy như vậy?" Anh ta quay sang nhìn tôi, ánh mắt đầy chỉ tríc
u đổ dồn về phía chúng tôi. Nh
hật sự yêu cô Phan
. Cô Phan Ngọc Tú chỉ là kẻ
lỗ để chui xuống. Tôi cố gắng nở một nụ cười gượng g
ớc. Anh ta gắp thức ăn cho cô ta, rót nước cho cô ta, á
có chút tiến triển, Diệu Hạnh sẽ luôn xuất hiện đúng
tự tin cho rằng tình yêu của mì
i tiếng, mặt mày tái nhợt. "Anh
y?" Anh ta không ngần ngại cúi xuống,
o em... hình như có đậu phộng..." Diệu Hạnh
phắt lại, bàn tay to lớn
ạnh bị dị ứng đậu phộng
Tôi không có! Tôi khôn
kia vạch cổ áo trễ xuống, để lộ ra những
hút, anh ta vội vàng buông tôi
ng sao chị lại nỡ hại em như vậy..." Diệu Hạ
ng hét lên, bế thốc cô ta
a tôi, ánh mắt
có mệnh hệ gì, tôi tuy
"Tín! Con đứng lại đó! B
giây, quay đầu lại, đôi mắt
ứ chờ
sảnh tiệc, bỏ lại một mớ hỗn loạn và ánh

GOOGLE PLAY