gày. Tôi đã từ bỏ sự nghiệp đang trên đỉnh ca
Ngọc Minh đã gửi cho tôi một bức ảnh. Trong ảnh, chồng tôi đan
t kiệm của chúng tôi mua trang sức cho cô ta, mắn
huyên tôi nên nhẫn nhị
cũng có lú
uôi tôi, sao giờ đây sự hy sinh của t
u giai đoạn cuối, và phát hiện ra tiểu tam đã biết tất
ươ
Tâm
hi chồng tôi, Trịnh Mạnh Thắng,
những âm thanh ken két đáng sợ, hệt như tiếng móng tay cào vào tấm bảng đen. Tôi ngồi co ro trên chiếc sofa
hịp tim đập thình thịch trong lồng ngực. Tôi siết chặt
h vẫn t
g chục dòng tin tôi gửi đi trong ba ngày qua vẫn nằm đó,
đang
không? Gọi
. Có chuyện gì xả
n nhắn một tin
iọng nói vô hồn của tổng đài vang lên lặp đi lặp lại: "Th
ến mức quên ăn quên ngủ là chuyện thường tình. Nhưng chưa bao giờ, dù chỉ một lần, anh ấy biến mất hoàn
ay gấp ra Hà Nội h
m nay anh phải ở lại côn
quen thuộc trong cuộc sống của chúng tôi. Như
ế sofa. Mọi thứ trước mắt tôi như chao đảo. Tôi nhắm mắt lại, c
ện thoại bất chợt sáng l
ã gửi cho bạn một
ột nhiên thắt lại, một dự cảm chẳng lành le
ười đó. Avatar là hình một cô gái trẻ trung, xinh đẹp với nụ cười rạng rỡ như ánh mặt trời
nhau, cảm ơn
biểu tượng trái t
ong lồng ngực bị rút cạn, tôi thở không ra hơi. Cơn đau đầu bù
lực vô hình nào đó điều khiển, đ
iếng "ting" vang lê
bức ảnh đư
g về một bên, vẻ mệt mỏi nhưng bình yên. Và nép vào lồng ngực anh, với cánh tay anh vòng qua eo một cách đầy sở hữu, chính là c
hiu cho anh vào sáng thứ Hai. Vết sẹo nhỏ trên lông mày anh, kết quả của một lần nghịch dại hồi nhỏ. V
Không thể
lên. Tôi cảm thấy một vị đắn
những chữ này ra,
lại ở cùng
xem". Sự im lặng đó còn tàn nhẫn hơn bất kỳ lời giải thích nào. N
ên ngoài cũng dần tan, nhưng cơn bã
i thấy Thắng và cô gái kia đang tay trong tay đi trên một bãi biển đầy nắng. An
y lại. Tôi chạy đến, cố gắng kéo tay
anh xa lạ và gay gắt. "
Anh chỉ nhíu mày, vẻ mặt đầy chán ghét. "Nhìn lại cô xem
đẫm gối. Cảm giác đau đớn và tủi nhục tro
lại kêu "
đã gửi thêm m
tạp dề vẫn còn dính bột. Là ảnh hai người họ cùng nhau xem phim trên sofa, đầu cô ta gối
. Đó là những điều thân mật mà chúng tôi đã từng làm cùng nhau. Anh đã từng nói,
ông, hóa ra lạ
lý trí. Tôi gõ một tràng dài vào khung ch
à không bi
m chen vào gia
i không? Đồ tiện nhân phá hoại