/0/95788/coverbig.jpg?v=4d636e6058a4deb9fa1e9807a0393ae4)
Lộ rằng tôi đang mang trong mình đứa con của
cho đến tình yêu mà tôi ngỡ đã cứu rỗi mình, tất cả đều là m
t, khiến tôi sảy thai, thậm chí còn l
Trần Đắc Lộ, người tôi yêu nhất, ép
. Coi như là em đ
đợi, hóa ra lại là nguồn cơn của mọi đau
ợc thừa kế đã trao cho tôi sức mạnh để phản kháng. Lần này, tôi sẽ
ươ
ng Xu
đã biết được rằng cả cuộc đời mình, từ vụ tai nạn xe hơi khiến tôi mồ côi cho đến tình yê
à mình đã tự tay làm, đứng trư
m ba năm ngày chú
cho anh m
hấy tiếng nói chuyện
ào thì chia tay với
y là của Lê Diễm Lộc,
õ cửa của tôi dừng
g, trong lòng thầm cầu nguyện Trần Đắc Lộ sẽ từ c
ện thoại trong t
dịu dàng của Trần Đắc Lộ vang l
hưng lại như một nhát da
tôi run rẩy lấy ra, là
t xuất phải ra ngoài,
ói dối tr
ng người như ngừng c
nhắn lại một
rung của điện t
eo sự bực bội: "Phiền chết đi đượ
ô ta đi đi, em không mu
" Trần Đắc Lộ dỗ dành, giọng điệu b
thương lắm, mồ cô
khinh thường nói, "Nếu không phải tại
trách em được, là do bọn b
như một tiếng sét
ì đang x
ó không phải là
ta lại chạy ra đường, hại cha mẹ mình bị xe tông ch
Trần Đắc Lộ dịu dàng an ủ
g của những người bạn
đấy, lừa người ta ba
a có biết chuyệ
gì Lộc à?" Một giọng nam khác xen vào, "Cù
ửa, cảm thấy trờ
àn tay vô hình bóp nghẹt,
ự thật, chắc chắn l
." Giọng nói của Trần Đ
là cậu thích con
, giọng điệu đầy sự chế giễu: "
con chim hoàng yến đáng thương,
dần trở nên tự tin, xinh đẹp dưới sự chăm sóc củ
thì sao? Không phải cậu
đứa con gái mồ côi không có gì trong tay, c
tiếng cười cay
mình đã rời khỏ
u tôi tr
này thật h
bước đi, rồi ng
họ cứ lặp đi lặp
chưa từng đế
từng nghe thấy
ề, tôi bị một đám người lạ mặt bắt c
đã vùng chạy ra khỏi con
tôi mà đã bị một chiếc
nh nỗi ám ảnh kinh hoàng
g nghĩ đến
như một vị cứu tinh, kéo tôi
đường tốt bụng đã cứu t
trong suốt thời gian t
i đứng trên sân thượng, mu
Xuân, em c
Tư, đặt tên là Mít, nói rằng
cả chỉ là
ong đợi, lại chính là ng
t cơn buồn nôn
áng bị giam cầm trong căn
t thất thanh của mình k
Đắc Lộ phá cửa xông vào,
vào lòng, dịu dàng nói: "Đ
đời, anh đã nắm tay tôi, nói rằ
ôm tôi từ phía sau, giọng nói run rẩy: "Xuân, đừn
n, những bó hoa hồng đỏ thắm, những l
đều là
ôn ngày cà
m thấy bụng dưới quặ
sững
i đến đây, không chỉ để
i anh rằng, chún
o anh một b
ã trở thành m
ng dậy, lau
mình sinh ra trong m
con đi, rời
ra, gọi cho giáo sư
em muốn

GOOGLE PLAY