ng Xu
Lê Diễm Lộc, cả ng
Chẳng lẽ Trần Đắc
ày đi rồi, anh ấy sẽ không
ô ta: "Diễm Lộc, tôi
ẽ không bao giờ xuất h
g vẫy,
cầu xin cô ta
ôi ra một c
lần nữa đóng sầ
g, cả ngườ
ôi quặn lên từn
c dòng máu ấm nó
tô
ạt thở, ý thức
ửa lại
ào, vẻ mặt vừa lo
lao đến
ằng anh ta vẫn còn
ng bỏ anh lại một m
hật mệt mỏi, t
ng lên tiếng n
giải thích: "Em chỉ muốn trêu cô ta một
vừa tức giận
"Không phải lỗi của em, là d
ơi đi, ở đây c
nói cô ta sau này không thể có con đượ
i càng thê
mắt ra, nhưng m
mắt, và nghe thấy giọng nó
ng biết bảo vệ c
sảy thai
à mái không biết đẻ trứng, cũng k
m lặng tron
c Lộ trầm ổn
cứng
hư dao cắt, hơi th
m mắt lại, nước
ấy tay tôi, ánh m
sau này chúng ta sẽ
dịu dàng và đầy tìn
còn tin vào sự
t nụ cười
ta bằng ánh
chia tay đi." Giọng t
còn thú v
muốn bị l
m tôi đ

GOOGLE PLAY