inh Kh
ật Đăng run rẩy, hoảng loạn tột độ, như thể thứ bị mất kh
vai tôi, lắc mạnh. "Nói đ
ủa anh ta, nơi có một vết son mô
rơi mất rồi." Tôi bịa ra một lý do, giọng đi
h nặng ngàn cân. "Mất rồi thì thôi, anh s
ợ. Anh ta đưa tôi đi mua sắm, mua cho tôi nhữ
tôi với ánh mắt ngưỡng mộ. "Chủ tịch
ng
trong tay, chỉ cảm thấy nh
ấy một chiếc trâm cài tóc bằng ngọc bích. Đó là di
tâm phải m
uyệt, người cũng có mặt ở đó, lập tức
âm này lắm. Chị nhường em được kh
ê, chỉ là một chiếc trâm thôi mà. Em thích thì
t chiếc t
nó có ý nghĩa như
g. Cuối cùng, tôi cũng mua được ch
giả vờ bị tôi làm ch
nhưng tôi đã giữ anh
o em." Anh ta nói
, anh ta đi tì
ng lẽ
h lang, tôi thấy Đăng đang
nữa. Em thích gì a
thích chiếc
Lát nữa anh sẽ nghĩ
m tôi c
muốn nghe thêm bấ
tôi, bảo tôi ra bã
lạ mặt đã xông ra. Chúng đánh t
ả vì đã làm cô Nguyệt buồn.
đứng dậy. Máu từ trên trán c
ng lên, là tin nh
ức tiệc sinh nhật cho em ở nhà.
, trong lòng dấy lên m
phải lấy lại những
t một chiếc taxi, cố nén