inh Kh
thự nhà họ Trần, bữa t
g giữa sảnh, nhận những lời chúc tụng và những món quà
mũi bầm dập, tóc tai rối bời, t
ía tôi, mang theo sự tò
a tôi, liền tức giận quát: "Mày đến đây
Nhưng từ khi mẹ tôi mất, tình yêu đó đã biế
, nhưng tôi đã không
lạnh lùng nói, ánh mắt dán chặt vào ch
à anh Đăng tặng em mà." Mi
xuống, đưa cho tôi. "Nếu c
a tay ra đỡ, cô ta
oan
xuống sàn đá hoa cương,
Khuê, sao chị lại làm vậy? Em
lý trí của tôi h
h vào mặt Minh Nguyệ
vậy liền xông vào,
p mạnh vào góc bàn đầy những mảnh vỡ thủy
lắng cho Minh Nguyệt, khôn
o cho tao!" Cha tôi ra
vệ sĩ lôi đi
n. Người phục vụ nói đó là quà của chủ
, giống hệt bộ trang sức mà Đăng đã hứa s
tối tăm, ẩm thấp. Cán
p cửa, gào thé
ột ai đ
bị bắt cóc và nhốt trong một căn phòng tối như thế này suốt ba ngày ba đ
người lại
tuyệt vọng, cánh cử
hiện, anh ta lao đ
g sợ. Có a
ên anh ta bằng một cái tên thân mật thờ
.. Nh
anh ta nhìn tôi, án
vừa gọi