át H
g tay anh, rồi lại nhìn anh. Tô
ược khỏe." Tôi bịa ra một lý do, giọng nói yế
mắt dò xét. Cuối cùng, a
. Tôi biết điều đó. Anh sợ phải đối mặt với quá khứ
lẽ anh sẽ không bao gi
sẽ không bao giờ
Anh đột nhiên đưa tay, chạm nhẹ v
rụt ng
i bị thư
g nói thật. "Hôm qua ở nhà
ng chạy ra ngoài trước?" G
nói ra. Tôi lo anh bị kẹt lại tron
h nhìn tôi, đôi mắt sâu thẳm nh
hư xưa." Anh khẽ nói. "Lúc
ổ. "Không
ạnh anh là tôi. Bây gi
ôi chỉ dám nó
lời anh nói. "Chúng ta đều đã khác rồi. M
Nguyên Văn bắt đầu chu
lý của mình, nhưng l
ng vào? Em chuyển đi g
ít, chị tự mang được. Để đ
ều, gật đầu rồi lại tiế
này lần lượt được chuyển đi. Căn hộ n
trái tim t
ali của tôi và vài món đồ cũ k
mười năm, nơi chứa đựng tất cả kỷ niệm vui bu
òng trống, cảm thấy
h mang những thứ
bóng đen đột ngột ập đến từ phía sau. Một chiếc
, tôi chỉ kịp nhìn thấy
h đang bị trói trên một chiếc
i nét giống với Nguyên Văn. Nhưng ánh mắt
nụ cười khiến người ta ghê tởm. "Mày chính là
i?" Tôi r
uyên Văn." Gã tự giới thiệu. "Cái thằng em tra
gắng giữ bình tĩnh. "Nguyên Văn là người t
biết nó đã làm gì không? Nó đã giao nộp bằng chứng phạm
ôi không tin vào nhữ
lấy điện thoại ra, mở một đoạn video. Trong video, N
t của mình. Thằng khốn đó!" Trầm Nguyên Phong ngh
lên, má tô
n." Gã túm tóc tôi, ép tôi phải nhìn thẳng vào mắt gã.
ẽ không bao giờ là
ạnh. "Được thôi. Để xem m
hoại của tôi, bấm
ng rất lâu, nhưng
ng quan trọng với nó
ấm số mộ
ông ai
"Nó đang bận hú hí với con tiểu thư nhà họ Đường rồi, làm sao
ng, nhưng trái ti
xấu anh ấy!"
ờng như bị chọc giận. Gã ra hiệu cho ha
ào, đấm đá túi b
ời lại, nhưng không
ng?" Trầm Nguyê
ẫn im
"Tao nghe nói mày là thợ may phải không? Đô
chiếc kìm, tiế
là gọi cho nó, hoặc là tao
lẽo, toàn thân run rẩy
ng làm hại
ên Phong tức giận,
lại, chờ đợi
ếng chuông điện thoại
ên Văn