vì một lý do: anh ta trông giống hệt người thanh
ăng sáng" của mình, Kim Trang Thư. Đối với anh ta
n ngại đẩy tôi ngã xuống cầu thang. Anh ta thậm chí không ngoảnh đầ
ần gũi, tôi đều tưởng tượng người bên cạnh mình là em họ của anh ta. Ngườ
hiện lên hai vạch đỏ chói, t
giấy tờ
kẻ thay thế đ
ươ
hanh C
n hai vạch đỏ chói, tôi không hề do d
giấy tờ
n sóng, như thể đang nói về một bản hợp đồng kinh do
chuyên nghiệp hỏi: "Cô Giàu, cô chắc chắn chứ? Việ
. "Chỉ cần tôi nói rằng tôi sẽ không bao
thấy tình huống này thật nực cười. Một người vợ chủ động
có len lỏi khắp cơ thể. Cuối cùng, mọi thứ cũng sắp kết thúc.
ung ảnh trên bàn. Trong ảnh là một chàng trai có nụ cười
mai trúc mã của tôi, cũng là
đời trong một tai nạ
tôi sụp đổ và
ấy thở dài, lẩm bẩm với một người làm khác: "Cô chủ lại nhớ cậu chủ rồi
y, nhưng khô
hĩ rằng tôi yêu anh ta đến chết đi sống lại. Họ không biết, ngư
hiện Tính, em
à Thiện Tính giống nhau như hai giọt nước. Cùng một khuôn mặt, cùng một dáng người. Chỉ có đôi mắt là
iên rồ nảy ra
n. Một đứa con mang kh
ất chấp sự lạnh nhạt và chế giễu của anh ta. Mọi người trong giới thượng lưu đều coi t
tôi chưa bao
với tôi, nhưng với một điều kiện: tôi không được can thiệp vào cuộc số
g ý không
lý do Kim Trang Thư bị ốm đột xuất. Tôi một mình đối mặt với ánh mắt thư
rộng lớn này chỉ có mình tôi. Nhưng điều đó không qu
t. Anh ta chế giễu sự "thèm khát" của tôi, nhưng chưa bao giờ từ chối. Có lẽ đối với một người đàn ông kiêu ng
t lại, tôi đều tưởng tượng người đ
a vô điều kiện, nhưng lại không dám thổ lộ, vì sợ rằng một khi mối quan hệ mập mờ này trở nên rõ ràn
h ta, lại trở thành công cụ để a
trớ
, mọi sự lạnh nhạt, tôi đều có thể chịu
, tôi đã c
sợi dây liên kết duy nhấ
hoàn thành. Đã đến lúc anh ta phả
ều duy nhất tôi