i Khan
Có nghiêm trọng không?
vẻ hoảng hốt và lo lắng. Anh vơ vội chiếc áo sơ m
đâu cả, ở yên đ
y ra khỏi phòng. Tôi chỉ kịp nghe thấy tiếng anh nói vọng
anh, tất nhiên, l
o trùm. Đêm đó, tôi đã không ngủ. Tôi thức trắng, nhìn
ong tim anh cũng không có chỗ cho tôi. Người anh lo lắng, người anh quan tâm, người có
đây chỉ là tự r
i, để giữ lại chút tự trọ
đồ của mình đến căn hộ nhỏ mà tôi đã bí mật thuê. Quản gia Trương, người đã làm việc cho nhà họ Dương nhiều n
còn nhíu mày nói: "Mấy việc này cứ để người giúp việc l
của mình khỏi cuộc đời anh. Sự vô tâm của anh, trớ trêu thay,
h nhật của một đối tác kinh doanh lớn. Trong thiệp có một dòng chữ nhỏ được in nghiêng:
ố này đều biết "người trong
làm việc của anh. Anh đang xem
nh nhật của ông Trịnh." Tôi đặt tấ
iệp, rồi lại nhìn tôi. Anh không tr
ng anh sao?" A
ngốc. Có lẽ nào… có lẽ nào anh sẽ đưa
hông, Biện Vi Khanh, đừng ảo tưởng nữa. Anh ta hỏi vậy ch
đứng nhìn anh và cô ấy sánh đôi bên nhau,
trước gương. "Không đâu anh. Cuối tuần đó em có hẹn với H
à người duy nhất biết về cuộc hôn nhân bí
lâu, rồi gật đầu. "Vậy à
u vào đống tài liệu. Sự im lặng của a
việc. Khi cánh cửa đóng lại sau lưng, tôi
, Dương
m thanh xuân ng

GOOGLE PLAY