i Khan
ệp vào cuộc sống riêng của nhau, và sau ba năm, nếu anh vẫn không yêu tôi, chúng tôi sẽ ly hô
lùng, rõ ràng như
t buổi tiệc kinh doanh nhiều năm về trước, khi anh vẫn còn là một chàng trai tr
được ở bên cạnh anh, tôi
muộn, người nồng nặc mùi rượu. Anh không nói gì, chỉ lẳng lặng đi và
của anh, tôi vô tình làm rơi một cuốn sác
rỡ dưới ánh nắng. Phía sau tấm ảnh là nét chữ quen thuộc của
nh này suốt bao nhiêu năm. Ngay cả khi đã kết
rong tôi hoàn
anh ra. Run rẩy, tôi điền vào những khoảng trống cò
hanh. Dươ
tên đặt
n cạnh chữ ký của anh.
sách vở, những món đồ trang trí nhỏ mà tôi đã tự tay
ột ký ức. Ký ức về sự chờ đợ
vali. Anh mua chúng không phải vì anh nghĩ chúng hợp với
n cứu, chỉ để mong có một ngày anh sẽ khen món tôi nấu ngo
on, lặng lẽ chất ở một góc phòng chứa đồ. Căn penthouse rộng lớn này
hơn thường lệ. Anh thấy tôi đang
Anh hỏi, giọng điệu
cũ không dùng đến."
"Vứt đi là được rồi, cần gì
áo khoác vest lên sofa, một thói quen mà
trong lòng. Anh thậm chí còn không nhận ra những thứ "đồ
về phía tôi như thường lệ. Bỗng nhiên,
phản xạ
g trung. Anh nhìn tôi, ánh mắt
mệt." Tô
úc lâu sau, anh đột nhiên hỏi: "Tờ giấy
thót. Anh ngh
tĩnh. "Em đã gửi cùng hợp đồng đến
tâm can tôi. Vừa khi tôi nghĩ anh đã phát hiện ra
ng thẳng trên mặt anh ngay lập t
e đây, Di
y. Luôn luô

GOOGLE PLAY