Vi H
hẳn, mỗi cử động nhỏ cũng khiến tôi đau nhói. Bác sĩ đã dặn đi
Khang không cho
ô chuẩn bị đi." Anh ta đứng ở cửa phòn
lên, kinh ngạc. "Anh nói gì? Tôi vừa mới
g nói. "Đó không phải là yêu cầu, đó là mệnh lện
người bỏ đi, không c
hể tàn nhẫn đến vậy? Tôi là vợ của anh ta, là mẹ của các con
ược mà rơi xuống. Mẹ xin lỗi con, mẹ quá vô dụng, không thể bảo
a trang điểm. Tôi ngồi bất động như một con rối, để họ tùy ý trang điểm, làm tóc. Nhìn
sẹo mờ ở bụng dưới. Vết thương vẫn còn đau âm ỉ. Tôi
n hảo, càng tôn lên vẻ cao quý và quyền lực của anh ta. Anh ta
chìa tay ra
c, đành phải vịn vào cánh tay
đèn pha lê rực rỡ, tiếng nhạc du dương, những con người mặc trang phục lộng
nơi này không khác
gười chồng hoàn hảo, luôn nở nụ cười dịu dàng, cử chỉ ân cần. Nhưng chỉ có tôi mới biết
ới ngày càng dữ dội. Trán tôi
muốn vào nhà vệ sinh một chú
ái, ánh mắt lạnh như
trò, tôi thật
câu, tôi đã n
Bích
nước hồ thu. Cô ta trông giống như một nàng tiên không nhiễm bụi trần. Cô ta đang đứng cách đó không xa, nhìn
nực
nên dịu dàng, trong đó còn có cả sự áy náy và đau lòng. Anh ta b
ằng không còn yêu, không còn quan tâm, nhưng khi ch
bụng dưới ngày càng không thể chịu đựng nổi. Tôi cảm thấ
không t
áy dạ hội màu sâm panh của tôi đang
nh hãi kêu lên. Tiếng xì xà
gô phu nhân
chảy má
đã phải đi dự tiệc
, nhưng nó ngày càng loang rộng. Đầu óc tôi qua
ồi ngã xuống đất, ngay gần chỗ tôi đứng. Cô ta ôm lấy chân,
hân của
ập tức đổ dồn
n lốc, đỡ lấy cô ta, giọng nói đầy lo lắng và h
tay về phía tôi. "Lúc nãy... lúc nãy Vi Hạ... cô ấy đ
h mắt về phía tôi, những ánh m
hông hề chạm vào người cô ta. Rõ ràn
h, nhưng giọng nói yếu ớt của tôi bị nh
ông còn là sự lạnh lùng nữa, mà là sự căm hận tột độ, giống hệt như ánh mắt anh
ên, giọng nói như sấm sét.
"lạ
ạ
tái sinh. Anh ta mang theo ký ức và sự hận thù từ kiếp trước,
ẽo đến tột cùng chạ
iáng cho tôi một c
ốp
lạnh lẽo. Vết máu dưới chân ngày càng nhiều, nhuộm đỏ cả một khoả
tôi, buộc tôi phải ngẩng lên nhìn anh ta. "Nếu cô còn dám động đến
ười đàn ông tôi đã từng yêu bằng cả sinh mệnh, gi
ột nhiên lóe lê
o tôi một cơ hội làm lại, mà là để tôi phải chịu đự

GOOGLE PLAY