, suốt mười năm. Tôi cứ ngỡ sự hy sinh c
rở về, mẹ chồng tương lai đã bắt tôi phải nhường l
cả thanh xuân, không những không bê
hực tập thôi. Em như
khống tôi đạo văn, khiến tôi bị đuổi học. Cha nuôi c
giọt nước mắt của cô ta. Hóa ra, tôi chỉ là một
ớc, có một cặp vợ chồng tài phiệt đã tìm đến và nói rằn
con muốn
ươ
anh Huy
chỉ cần tôi đủ ngoan ngoãn, đủ hy sinh, thì trái tim
tôi
tập đoàn kiến trúc hàng đầu kia,
lại mang một sức nặng không cho phép từ chối, vang
hiếc ghế sofa bọc da mềm mại, nhưng toàn thân lại cứng đờ
Bà mặc một bộ sườn xám lụa cao cấp, trên cổ là chuỗi ngọc tra
khẽ run rẩy, trông vô cùng đáng thương. Cô ta mặc một chiếc váy trắng tinh khôi, mái tóc dài đ
vest được cắt may tỉ mỉ, dáng người cao lớn, khuôn mặt tuấn tú lạnh lùng như tượng tạc. Từ đầu đến cuối, ánh mắt anh chưa
hư một nhát dao vô hình, đ
" tôi cố gắng giữ cho giọng nói của mình không
ng hành đến với thế giới kiến trúc đỉnh cao, là bước
m, Báu Báu nhà chúng ta từ nhỏ đã chịu nhiều thiệt thòi, cơ thể lại yếu đuối. Lần này tr
là sự nghiêm khắc và cảnh cáo. "Khanh Huyền, con là một đứa trẻ hiểu chuyện
iọng nói yếu ớt như sắp đứt hơi. "Chị Khanh Huyền... em xin lỗi..
chờ rơi xuống trên hàng mi cong vút, t
i? Thiệ
Hà đều xoay quanh cô ta, nâng niu như một món đồ sứ dễ vỡ. Còn
ầy từ tính, nhưng lại không dành cho tôi. Anh rút một tờ khăn giấy, nhẹ nhàng l
g một chút hơi ấm. "Khanh Huyền, chỉ là một v
ột câu hỏi. Mà
i thêm, nhưng giọng điệu lại vô cùng hờ
an trọng với tôi đến nhường nào không? Anh có biết tôi đã thức bao nhiêu đêm, phác thảo
g tìm kiếm một chút tình cảm, mộ
hỉ có sự kiên định lạnh lùng
ảnh khắc, tôi
ều hiển nhiên. Bởi vì tôi là một đứa trẻ mồ
i n
lăm tuổi. Tôi đã dành cả quãng đời đẹp nhất của mình để yêu anh, để đuổi th
ặc biệt. Tôi cứ ngỡ rằng, chiếc nhẫn đính hôn trên t
à Báu đã tát cho tôi
m của tôi, không bằng mộ
ra khỏi dòng suy nghĩ hỗn loạn. Anh nhíu mày
hổi, khiến trái tim tôi đau nhói. Tôi chậm rãi gật đầu, cảm n
. Con đ
ch lên thành một nụ cười hài lòng. Hà Báu thì nép vào lòng Hà Trọng, n
lạnh lùng đó, như thể quyết định của
ứng lên. "Em mệt rồi, anh
không một ánh nhìn,
nh lẽo bao trùm lấy toàn thân. Ánh đèn chùm pha lê rực rỡ
y đầu tiên tôi
một tai nạn. Chính gia đình họ Hà đã nhận nuôi tôi, cho tôi một
uôn bận rộn với công việc, họ ít khi ở nhà. Ngôi nhà này luôn lạnh lẽo và trống rỗng.
ám đó, Hà Trọng là tia
ai, học giỏi. Anh là niềm tự hào của cả gia đình. Mỗi khi
nh từ cái nh
n sắp đặt. Điều đó khiến tôi càng có lý do để bám víu lấy anh.
tình cảm của tôi, cũng chưa bao giờ từ chối. Anh cứ để tôi l
bắt đầu quan tâm đến tôi hơn, đôi khi còn có những cử chỉ dịu dàng. Tôi đã v
hiểu, tất cả chỉ là ả
ủa Hà Báu đã p
lạc từ nhỏ và mới được tìm về. Họ nói cô ta
ễm nhiên trở thành đối tượng đ
ường. Từ những món đồ nhỏ nhặt, cho đến bâ
đứng dậy, lảo đảo đi vào phòng tắm. Tôi xả nướ
ng, tôi tự hỏi mình, Bạch Khanh Huyền,
ác một chiếc áo măng tô. Anh nhìn tôi, nói: "Cuối tuần này c
ri
h. Tôi đã từng nói với anh không biết bao
lại là
rả lời câu hỏi của mình, một
yến đi Paris có thể đổi
g đến mức chính tôi cũng ngạc nhiên. "Anh
nh im lặng một lúc, rồi lại nói: "Vậy thì đi N
Sĩ? Em có thể
là nơi tôi từng nói muốn đến. Nhưng anh ta không hề nh
ng, không
đáng sợ. Mọi hy vọng, mọi ảo tưởng về ng
, bèn bước tới, khẽ nhíu mày
ng
đã bật cười
ia đình anh đã đẩy tôi
ôi, rồi lại sờ lên trán mình
chăn lại cho tôi. Động tác của anh vẫn dịu dàng
i. Anh sẽ gọ
iện thoại của
thay đổi. Anh vội vàng bắt máy, giọng
nói nức nở của Hà Báu. "Anh Trọng
," Hà Trọng vội vàng an
quay người rời đi. Anh thậm chí còn
, để lại tôi một mình t
, cơ thể tôi nóng như lửa đốt,
trần nhà, nước mắt lặng lẽ ch
i n
ôi, cuối cùng cũng đã đ
ng, tôi chợt nh
ng niên ăn mặc sang trọng đã tìm đến tôi
, một tài phiệt bất động sản khét tiếng. Tôi còn có một
Tôi nghĩ đó là một trò l
bây
oại trên tủ đầu giường. Tôi tìm lại s
i run rẩy b
Một giọng nói trầm ấm, dịu dàng vang
ào ra, không thể ki
Con sao vậy? Có chu
con muốn
iếng thở dài đầy xót xa vang lên. "Được. C
sẽ về," tôi nói, g
ẽ chuẩn bị mọi th
ột luồng hơi ấm len lỏi vào tr
đì
i vẫn còn
, một nụ cườ
ình họ Hà, các
ợ tôi, tôi nhất định sẽ
i phải hối hận vì đã
anh Huyền này không phải là một co
nói lời tạm
g kẻ như họ