an Hoà
ào, náo nhiệt của Sài Gòn. Tôi chọn một góc khuất, nơi có thể quan
, trang sức đắt tiền, và một vẻ mặt kiêu kỳ, khinh miệt không hề che giấu. Cô ta chính là hì
i ở chỗ tôi. Cô ta nhếch mép cười, một nụ cười kh
Cô ta nói, giọng đ
gật đầu nhẹ. Tôi muốn x
chút khó chịu. Chắc hẳn cô ta đã chuẩn bị sẵn một màn k
, đặt chiếc túi xách Hermes lên bàn. "Tôi cứ nghĩ cô sẽ ph
hoa cúc trước mặt. Lòng tôi đã chết. K
đấy," cô ta nói tiếp, giọng đầy tự mãn. "Lễ đính h
mà còn công bố tin đính hôn vào ngày sinh nhật tô
ôi nói, giọng bình thản đến m
Cô ta không ngờ tôi lạ
ặt kiêu ngạo bắt đầu rạn nứ
hìn thẳng vào mắt cô ta. "Chuyện giữa
ao. "Cô Thẩm à, cô đừng giả vờ ngây thơ nữa. Cả Sài Gòn này
t cái tát. Nhưng tôi khô
ong chưa?
là để ra điều kiện cho cô. Cầm lấy số tiền này, v
nhìn con số trên đó. Một con số rất lớn, đủ
m Đan Hoài. Tôi
y tấm séc lại. "Và tôi cũng sẽ rời khỏi
chọc giận cô ta. "Mày nghĩ mà
n ông mà cô sắp lấy làm chồng, anh ta không yêu cô đâu. Anh ta cũng không yêu tôi. Người duy nhấ
ôi quay lư
t lên, lao tới nắm lấy tay
a cắm sâu vào da thịt tôi.
a," tôi
phải dạy cho mày một bài học!" cô
theo bên mình, bị vướng vào móng tay cô ta và đứt tung. Những viên ng
ẹt. Đó là món quà cuối cùng mẹ để
ĩnh của tôi biến mất.
g co, một bóng người cao
tay
của Pha
nh An ra khỏi tôi. Lực gạt mạnh đến
Thanh An hét lên, vẻ mặt đ
a. Ánh mắt anh ta chỉ dán chặt vào
tay tôi, giọng đầy lo lắng, một
nh ta, lùi lại một bướ
hìn tôi bằng ánh mắt
... e
ào mặt anh ta. "Anh vì con điếm này mà đối xử vớ
ánh mắt lạnh như băng. "Ai cho
đứng sau lưng, ra lệnh. "Đưa cô ta
không ngừng gào thét chửi rủa. Quán cà phê
ng giải thích. "Chuyện không n
ải thích," tôi ngắt lờ
i lại bắt đầu rơi. Không phải vì đau, mà vì tiếc thương. Tiếc thươn
, nhìn tôi một
em," anh ta n
ững thứ đã vỡ, có cố gắng nhặt lại cũ
đã chạm vào anh ta. Anh
ai có thể tìm thấy, tôi đứng dậy và
đó, nhìn theo tôi. Nhưng điề
i, Phan Vĩnh

GOOGLE PLAY