/0/95457/coverbig.jpg?v=f9760ee4f71596f0d747e9944b79e6cd)
tiếng con trai gào thét thất t
uốt chửng đứa con trai năm tuổi của mình. Tôi dùng chút sức tàn gọi ch
gì vậy? Anh
bên kia đã vang lên giọng một người phụ
nh cô ta. Anh ta bảo tôi tự gọi cứu hỏa rồi cúp máy, vì
yêu bằng cả sinh mệnh, mẹ con tôi còn
o giờ gặp lại anh ta nữa. Để rồi khi mở mắt r
gồi trước mặt tôi, v
với em chuyện ly
ươ
o trong cơ thể tôi, hòa cùng với tiếng gào th
ứu con! N
Con tra
a biển lửa ngùn ngụt, nhưng cơ thể đã bị một thanh
ờ đi, chỉ còn lại hình ảnh bé bỏng của Bùi G
năm tuổ
ng sống
..." Tôi thều thào, nước mắt h
ỉ còn một ý nghĩ duy nhất, đó là
điện thoại đã vỡ nát bên cạnh, bấm vào số
ười bắt máy, đầu dây bên kia vang lê
gì vậy? Anh
khó khăn nói từng chữ, mỗi từ thoát r
không? Anh đã nói bao nhiêu lần rồi, em phải trông con
rách móc, không hề
đầu dây bên kia đã vang lên m
quá... Anh có thể ở lạ
ôi" của chồng tôi, người mà anh
u của Việt Thái thay đổ
i? Có cần anh gọi bác sĩ không?
ân cần đến mức khiến
chết, còn anh ta lại đang bận tâm đến
áy rồi... Cứu con với..." T
ng nói: "Em tự gọi cứu hỏa đi, anh đang ở bệnh viện với Hà T
ạc
ại bị cú
hình tối đen, trái tim như
người mà tôi đã từ bỏ sự nghiệp kiến trúc sư đầy hứ
mẹ con tôi còn không bằng m
ên người tôi, đ
ấy Bùi Gia Đức, thằng bé đang mỉm cười
n trai của mẹ
ôi chìm dần
nguyện không bao giờ gặ
.
có nghe anh
lùng của Bùi Việt Thái kéo tôi
ng áo. Cảm giác đau đớn do bị lửa thiêu
của chúng tôi, căn phòng mà tôi
h, làn da vẫn mịn màng, kh
còn
tôi được tái
i trên tủ đầu giường, màn hìn
rước khi thả
on trai tôi, n
kìm được mà tuôn rơi. Cảm giác sống sót sau k
ái nhíu mày, vẻ mặt mất kiên nhẫn. "Anh c
h
. Tôi nh
sáng của cô ta, Việt Thái đã đề nghị với tôi một cuộc "ly hôn giả". Anh ta nói rằng
uyền đó. Tôi đã khóc lóc, cầu xin anh ta đừng làm
kết cục bi thảm
hông bao giờ lặp
ã từng yêu đến chết đi sống lại, giờ đây tro
vào mắt là bài đăng mớ
nhợt, đáng thương, kèm theo dòng trạng thái: "Chỉ là sơ ý bị ngã
m, chỉ thấy được một bên vai rộng lớn củ
c áo sơ mi màu xanh đậm mà anh ta đang mặc, chính
khổ, chất vấn anh ta. Anh ta chỉ lạnh lùng nói rằng t
, tôi chỉ cảm
ủa tôi đã biến tôi
hẳng vào mắt anh ta, giọng nói bình tĩ
g phải là giả
ân độc hại này, bảo vệ con trai
ờng như không tin vào nhữ
nói
ôi lặp lại, từng chữ rõ ràng. "T
nhanh chóng biến thành sự v
anh biết em là người
m tôi, nhưng tôi đã lùi
ng giữa không trung,
hấy một cơn buồn nôn d
mức nào? Đến mức có thể vì anh ta mà hy sinh
ổi lại
bội và cái ch
i, anh có ở bên cạnh chăm sóc tôi
nh ta nhìn tôi với ánh mắt
như thế, sao lại vào viện? Đừng có so
u ớt đến mức có thể chen chân vào gia đình người khác, còn tôi thì mạnh
đáng! Anh và Hà Trang trong sạch. Anh chỉ coi cô ấy như
tuông
n tranh cãi v
ch bây giờ đều t
g điệu mệt mỏi. "Vậy thì l

GOOGLE PLAY