Lục Hoài Xuyên hai lần nh
hòng của anh ấy và họ nói L
thấy hơi
thấy cửa đã khóa. Tôi nhìn qua
i chùng
có chuyện g
g thí nghiệm nhưng không
ng dạy bỏ hoang. Vì tường chịu lực có vấn đề nên phải p
m kiếm từng tầng một, cuối cùng cũng tìm thấy
cây chổi kẹt lại, Lục Hoài
thể đá tung cánh cửa chỉ bằng một cú đá, nh
ờ, xe lăn của anh ấy mất tích và các bộ phận
m dưới đất, trông tiều tụy và hốc
Xuyên, có
và cố gắng ngồi dậy nhìn
ít mộ
rồi nói: "Đừng khóc
ói gì và đỡ
có cảm giác và anh
bế anh ấy lên vai
ốt: "Cố Tinh Dao, cô k
có
ẫn cõng anh ấ
rông giống như một ngọn núi k
ều, hai chân dài của anh ấy không có chỗ
t bế anh ấy về phía trước, và chẳng
anh ấy trở nên rất nhẹ, như thể điều nà
inh, anh ta lắp bắp nói:
hi
chúng tôi chia tay. Đã 4 tiếng trôi qua, và
h ấy vào
o cửa phòng tắm và nói:
"Anh định vào n
g: "Anh không
có ai cả. Bạn sắp chết ngạt rồi mà vẫn
y anh ra và bế
g thể tự đứng dậy được. Anh ấy phải vật lộn rất
inh Dao đã từng
Xuyên, chỉ sau vài phút, mặt
ấy nó
tôi bảo anh ấy bám vào t
: "Có chuy
bên cạnh và đẩy xe
t: "Sao lúc nãy
thơ: "Tôi vừa
đời
xuống tầng dư
i mắt anh sáng ngời và t
định sẽ thắng, chứng
cười và
anh ấy
ắng thế... Không còn một mả