y là bác sĩ trực ban t
a bảng tên của Trần Ôn Ng
iên có chút
đâ
không cho cô ta hỏi nhiều, đã kéo c
được đưa đến văn
thẳng tắp và cứng cáp, nếu không quan sát kỹ hoàn toàn kh
bệnh viện đã lấp đi mùi
mặt cuốn theo khí chất mạnh mẽ được tôi luyện qua sóng to
tình phá hủy, chắc là người truy sát anh sợ để lại bằng chứng nên đã cố tình phá đi, đây là bác sĩ trực ban đêm qua tên
Cảnh ngướ
ạnh, đây chẳng phải là ông c
cô?" Ánh mắt Giang Diệu Cản
ức cúi đầu, không dá
đã xảy ra chuyện gì, nhưng cô ta biết nếu có t
ểm quan trọng để đến thực tập tạ
ra mọi người đều biết, sau
ạnh hơn ở đây mộ
iang Diệu Cảnh, việc đến Quân khu 2 c
Biểu cảm của Giang Diệu Cảnh nhạt nhẽo, nghĩ đến ch
tốt đến quá nhanh, Trần Ô
iang Diệu Cảnh đứng dậy, ra lệnh cho trợ lý
ích thân tiễn
g quen thuộc, dường như nghĩ đến điều gì đó, bước chân anh dừ
sẽ làm vậy." Viện
ấy, trợ lý nhỏ giọng nhắc nhở,
hứa hẹn với cô
trên mặt Giang Diệu Cảnh dần trở nên u ám, khóe mô
h đang nói người phụ nữ gả cho anh,
.
thự, đây là nơi ở của ng
ửa, dì Ngô đã đến đón cô, "
đột xuất."
đỏ, vẻ mặ
vẻ rất mệt, bèn kh
nhớ lại chuyện tối qua, má cô lại không
hực sự có ch
h đi, còn chưa biết đối phương l
cô... đã
người chồng mới cưới củ
ặc quần áo vào
ra ngoài, bước tới nói, "Cô
hời gian nói: "Con
c của cô, hơn nữa nghề bác sĩ cũng là nghề đáng kính
ủa bà khiến cô có cảm giác ấm áp, cô kh
Ngô cười, gương mặt tròn t
g, dì Ngô nhận lấy cố
làm việc, cô ra ngoài sớm như vậ
rong phòng chă
tình hình của mẹ, tìn
hông khỏi c
n cuối, muốn sống tiếp chỉ có thể thay tim, mà
là vì bố cô đã uy hiếp cô, nếu
có trái tim phù hợp,
àn khàn, "Mẹ, con nhất đ
thân nhất của cô
run
trong túi c
việc." Đầu dây bên ki