trường y, chỉ là anh ấy hơn cô hai khóa, đã từng đi học b
luôn chăm s
ười cũng coi n
nói đi." Cô rấ
h có việc gấp thật sự không q
ó lịch khám ngoại trú, buổi chiều có hai ca phẫ
g, 306, em cứ nói em tìm an
ân
ỳ ai, cũng đừng hỏi nhiều, em chỉ cần chữ
biết
điện thoại xong cô b
o cấp, an ninh và sự riê
, bảo vệ gọi một cuộc điện thoại xác nh
ố 306 rồi bấ
nh cửa
ng phải là Thẩm Chi Khiêm, m
dường như rất chú trọng đến sự riêng tư, cô cũng không muốn vì
ĩ Thẩm bả
c cô xách trong tay, "B
dặn dò tôi rồi, tôi sẽ
êm chắc sẽ không tùy tiện g
phòng khách rộng lớn, lên tầng
n, cô nói: "Tối như vậy,
i phụ nữ, anh kéo chiếc áo khoác bị vứt ở mộ
ân bật
lập tức
không nghĩ nhiều, cô nhìn thấy người đàn ông đang nằm trên giư
hiều, cô chỉ đế
người khác biết thân phận củ
lấy ra kéo y tế từ bên trong c
được xử lý đơn giản bằng gạc, cắt gạc ra
, thành thạo xử
nh tĩnh và
i thuốc tê kh
ng sâu, không tổn thương đến bên tr
cần gây t
h tĩnh, hoàn toàn khác v
ói của cô, Giang Diệu Cảnh c
của cô đủ nhanh gọn, anh lạnh
sau đó tiêm thuốc tê x
tác dụng, cô bắt đầu
ồng hồ đã x
i là rất
máu, "Tôi muốn
cô đi đi." H
ra n
dưới lầu, Hoắc Huân
chắc là do anh đã loại bỏ tất cả tai mắt mà bà ta cài vào c
trông rất thảm hại, nhưng cơ thể bệnh tật đáng lẽ phải y
sâu, "Có phải chuyện người phụ nữ kia v
i Tống Lập Thành, chuyện này cũng rất kỳ lạ, Tống Lập Thành chỉ đích danh muốn anh k
t gì thì có vẻ như tôi lại không biết lễ nghĩa." Anh chỉ vừa ra nước ngoài lo
ạnh lẽo đáng sợ sâu trong đáy mắt, "Tôi nghe nói Giang Diệu T
ọ chỉ dựa vào tụ điểm giải trí đó để kiếm thu nhập, nếu nhổ bỏ nó đi, có
ang Diệu Cả
lầu, Tống Uẩn Uẩn v
ồi, vừa là dặn dò cũng là cảnh cáo, "Chuyện hôm nay, n
ền đến tai mẹ con Mộc Cầm và Giang Diệu T
Uẩn cúi đầu, "Tôi lấy h
ã được cởi ra, cả tấm lưng gầy mà rộng, eo của anh rất hẹp, không có mỡ thừa, nối liền với đườ
ường như cũng nhận ra ánh mắt nhìn thẳng của cô, g
đầu, vừa rồi cô lại