nhưng chú rể từ đầu đến cu
ờng, những màu sắc nổi bật như
Không c
hể làm gì
cô đã nằm trong tay ngư
ng cũng chỉ vì lò
g lão gia, trong một lần tai nạn v
ôn lỏi của cô biết rằng một khi mở miệng xin tiền nhà họ Giang, ân tình này sẽ hết, vì vậy ông ta
họ Giang, hoàn toàn có thể đư
kết thông gia v
thể diện nên cũng
trong tiệc cưới chỉ có hai bên gia đình, anh cũng không xuất hiện, đồng
một ai hỏi cô có
àng mi cong vút khẽ run,
ể cho qua đêm tân hôn đầu tiên này, c
rực thay
xi đến bệ
c thay bằng áo
phòng trực đột nh
chỉ nghe thấy tiếng tách,
n sợ đến dự
đó
iếng, đồ đạc trên bàn rơi vãi khắp sàn, một con da
nhìn thấy khuôn mặt đầy máu và một
tanh nồng nặc, cô biết ngườ
èn luyện cho cô tính cách
a người đàn ông, nhưng cô vừa động đậy đã bị anh phát h
hấy nó chạy về
chân đã đến
ủa họ chắc chắn
người đàn ông cúi
ười đàn ông ra, anh không hề dùng vũ
người mộ
ch
ay nắm cử
, ngẩng đầu dâng nụ hôn của mình, c
vẫn cố tỏ ra bình tĩn
ã từ bị động hoá thành chủ động, hơi thở nóng rực phả bên tai cô
rồi, cô chỉ muốn diễ
khắc cửa phò
ên, tiếng rên rỉ vừa kìm nén, vừa quyến rũ l
ở ngoài cửa nghe thấy
à, vụng trộm trong bệnh v
Tống Uẩn Uẩn, người đàn ông đè lên người cô che đi sự dòm ngó của kẻ ngoài cửa, dưới ánh sáng
nh, nó bị thương thành thế kia, có cho
này rên
ười đi, nếu không chúng
vang lên, tiếng
át hiện mình lại không thể khống chế được bản thân, bị
ám muội, sự nổi loạn dồn nén trong lòng Tống Uẩn Uẩn mà cô
ặt khiến cuộc sốn
ông thả bản thâ
ực tiếp thuận theo người đàn ông, trong cơ
.
ô, giọng nói trầm thấp tràn đầy thỏa mãn, "Tôi sẽ đ
a đứng dậy được, lưng cấn vào cạ
bị đẩy đến mép bàn, suý
"Bác sĩ Trần, bên trung tâm cấp cứu có bệnh nhân bị tai
iọng nói, bình tĩnh trả l
, vẻ mặt cô ngây dại
ho cô biết vừa rồi không phải là mơ mà đã thật sự xảy ra
loạn nhất mà cô từ
đến chuyện này, cô mặc lại quần áo
n cả m
ực, vẫn là một că
n chuyện tối qua, ha
đã trực thay tôi." Trần
ng gạo nhếch môi
." Trần Ôn Nghiên nhìn thấy sự bừa bộn trong
g loạn trong mắt, "Tôi không cẩn thận làm
kỳ lạ, nhưng cũng không để tâm, v
ẫn theo trợ lý của Giang Diệu Cả