ao năm qua, dù có tiệc tùng hay không, anh ta lu
àn ông mẫu mực như vậy lại có
mắt đỏ hoe của Cố Thanh Hoan, khựng lại một
ng tung rồi phải không? Anh mang canh hải sả
ng Thịnh thể hiện ở từng chi tiết nhỏ, như mỗi lần về muộn
, lấy anh ta làm chồng, là món quà
Lộ Dung Thịnh mang về đều là đồ thừa của mẹ
m hết đoạn video giám sát của gia đình ba người họ, cô
ủa nhà hàng cao cấp mà
hìn cô bé, mỉm cười
ch thì đừng uống,
, con vừa nh
nh chẳng ch
g về cho chó ăn, c
thìa, ánh mắt đầy kỳ vọng chờ cô há m
i khác nhổ ra, cô đã ăn không biết bao nhiêu lần, h
o vào phòng tắm, nôn đến trời đất quay cuồng
ng yêu tôi, tại sao còn gi
m nay em không muốn uống canh hải sản, đều là lỗi củ
nh Hoan ôm mặt, cố kìm tiếng khóc, tại sa
cao, Lộ Dung Thịnh vội v
he thấy cuộc trò chuyện giữa Lộ Dung Thịnh và Trị
lá gan của Cố Thanh Hoan ch
cũng là em họ của Lộ Dung Thịnh, sau vài
c trước mặt anh sao, anh thật sự không đành lòng. Còn Cố
nói với cô ấy ch
nh lạnh lùn
ười hiến tạng đổi ý, cô
ờng như khôn
của anh, địa vị hôm nay của anh đều nhờ
hịnh khẽ
Cố, nhưng chẳng phải anh đã đối tốt với Cố Thanh
nh con, anh cũng đâu có nói gì? A
m chặt ga giường, trái tim như
bỏ rơi cô mà anh ta y
i lòng, hay chỉ đang tự lừa dối
hông quan tâm đến sống ch
ỉ khẽ lướt ngón tay qua má Cố Thanh Hoan,
àng, nhưng Cố Thanh Hoan cảm thấy mỗi chỗ