iễm vẫn không thấy bóng dáng Đường M
c mặt của Thịnh Gia Hòa vô cùng khó coi, dườ
t cách cụt lủn: "
không tốt, Thời Nhiễm c
người, không quay
ồ, đã bảy giờ bốn mươi phút rồi, mu
khung chat với Đường
hỉ trong tin nhắn
ng ý rồi sao? Tại sa
vợ chồng, tại sao anh k
trạng của Thời N
ết, rồi đặt dao dĩa xuống, lạ
việc gì
chúng ta có thể
cô như vậy, không k
oán giận Đườ
ết lần này đến lần khác? Thật sự không ổn thì ly hôn luôn đi, cứ như
dầu vào lửa!" Ju
rong lòng có bực bội đến mấ
ọng an ủi: "Có thể anh ấy có việc đột xuất nên không đến
iên, nên cô ấy tin rằng hôn nhân chớp nhoáng cũng có tình
gật đầu, kh
hìn điện
á chìm đáy biển, không có
ay là không muốn
.
ời Nhiễm cắt ngang, mất luô
sao, anh không muốn Thời Nhiễm biết rằng cuộc hô
à hàng, vừa lên xe, điện thoạ
tin nhắn đều do người vợ kết h
tin nhắn, cảm thấy
àn ông khác, còn tin nhắn gửi cho an
ười phụ nữ
hưa từng thấy chứ, thế mà giờ anh lại bị một người
Hòa vô cùn
i sang một bên, đạp mạnh c
ài một lúc lâu, khi về đến Thịnh
phu nhân đang ngồi trên sofa ở phòn
vậy, sao bâ
o vest đen, khẽ thở dài vì đau đầu: "Bà nội, muộn thế nà
Thời nói hôm nay cháu không đi đón Tiểu Nhiễm, cháu đã đi đâu vậy hả? Bây giờ cháu còn b
Gia Hòa lướt qua
ay vắt áo khoác lên sofa, ngồi
ể hết những chuyện nhìn thấy
lúc bố cháu còn sống đã có rất nhiều phụ nữ bên ngoài, dù cho tất cả mọi ngườ
n hiện lên vài phần hổ thẹn, giọn
Thịnh Gia Hòa, bà cũng
hất định sẽ chung thủy với hôn nhân, nhưng đồng thời cháu cũng hy vọng vợ mình có
hòng khách chìm và
ộc hôn sự này cho cháu cũng đã suy nghĩ rất kỹ rồi, Tiểu Nhiễm không phải
mím môi, không
u." Lão phu nhân cẩn thận đề nghị: "Cuộc hôn nhân của hai đứa không có n
mà nhẹ giọng nói. "Thời gian không còn sớm nữa, cháu bả
ấy vẻ mệt mỏi giữa hai hàng lông mày của anh,
nhân đi, Thịnh Gia
biến thành từng khung hình khắc sâu vào trong tâm
đến lúc l