y Vân
vực đón khách, bên cạnh
qua kể từ khi cô xuống máy bay, nhưng vẫn không thấy bóng dáng
nảy sinh một ấn tượng không tốt về n
à anh đã không đún
n lên đoạn hồi ức về cuộc
g nội cô đột nhiê
nội đã đưa ra một yêu cầu là hy vọng có
ận nuôi cô từ cô nhi viện, nuôi nấng cô khôn lớn, cô thực
ủa ông nội, cô đã kết hôn vội vàng
hiện, thậm chí đến giấy chứng nhận
n phận là một thương nhân c
biết sự thỏa hiệp của mình năm đó, liệu c
hồ, mười phút n
cho ông nội thì tiếng động cơ gầm rú chói
vút tới rồi đột ngột dừng lại t
ớc theo bản năng, buột mi
hế lái là anh họ
ng lau hai vệt nước mắt không hề có: "Chuyện quan trọng như em về nước, anh
uen thuộc với bộ dạ
i, không
Giang Thư Nam một tay khoác vai cô, tay kia
ã." Thời Nhiễm n
như chợt nhớ ra chuyện gì, lại hỏi: "Không phả
gì, nhưng biểu cảm
Đừng nghĩ đến anh ta nữa, hai người đã đăng ký kết hôn một nă
ghẹn lời, lại một lần nữa d
cái, em còn hy vọng anh ta đến đón em sao?
ng cũng lên tiếng phản bác: "Nhưng ông
ư anh hẳn sẽ không để một tr
t lực: "Dù có chờ thì hãy lên
, một bóng người cao lớn trong đá
hoại nói: "Cháu đã đến sân ba
cẩn thận: "Nhớ nhé, hôm nay Tiểu Nhiễm mặc vá
đến nửa chừng, Thịnh Gia Hòa nhìn cảnh tượ
dài, vali màu đen, tất cả
ng được một người đàn
Gia Hòa đột ngột
máy trướ
n lên vài phần mỉa mai, đôi mắt sâ
thoại, quay n
ô lăng, ngẩng đầu lại nhìn thấy đôi
gái, anh không nhìn rõ mặt cô gái, nhưng đ
sầm lại với tốc độ có thể
anh cười
ĩ đến tình cảnh này
m trời không ở Vân Thành, việc cô
t môi, lấy điện thoại
ng, anh đạp ga nh
.
g sở màu nhạt đơn giản mà thanh lịch, rồi đ
ở Vân Thành, nhân viên được tuyển vào đề
ở trụ sở chính của tập đoàn, giữ chức vụ Trợ lý cấp cao ph
chúng Tần Mỹ dẫn Thời Nh
của cô, Thịnh Gia Hòa, thực ra chính là người c
ng người khác nên mới không dùng tên công khai của mình, anh dùng tên thật