Dật, Th
t lời giả
ọ Sở nói Sở Thiên Dật
ại xuất h
là lừa
ối qua: "Thiên Dật, tất cả những chuyện này đều là do Tần Tố Cầm và Tô Tuyết d
Khanh với vẻ mặt khôn
"Ý anh là gì? Thiê
Cầm có thể tính kế cô, bà ta dám to gan như
Thiên Dật lại khôn
xác nhận điều gì đó, sau đó kéo
ránh nặng tìm nhẹ mà nói: "Nghe nói em bị gả vào Nh
vội vàng định giải thích
anh biết, những bí mật của cô, Sở
tốt rồi, Khanh Khanh, thiệt cho em rồi, đợi anh giành được quyền thừa kế N
có ý gì?" Tô Kha
Dật day dứt nói: "Tô Tuyết đã đồng ý giúp anh giành vị trí người thừa kế, em yên tâm, chỉ
cảm thấy người đàn ông
phải là
họ Sở, hoàn toàn không có tư cách cạnh
i đồng ý giúp Sở Th
lại tin chắc Tô Tuyết có thể giúp anh ta, nh
i thừa kế mà an
điều tốt nhất, em phải biết, anh luôn yêu em, nhưng ai bảo em không giúp được anh, Tô Tuyết thì giúp được anh
gười đàn ông cô đã yêu một năm, vì
đều rất lạnh lùng: "Không cần đâu, Sở Thiên Dật, tôi
, nhưng khi biết lý do bị bỏ rơi lại là vì cô khô
ến rồi, anh ta vội vàng kéo giãn khoảng cách giữa hai người, thái độ quay ngoắt 18
p tức, cô cũng nhìn thấy Tô T
ười lạnh lùng, c
ật đúng là có
nhiên và thân mật khoác tay Sở Thiên Dật, âm thầm khiêu khích Tô Kha
m nhìn Tô Tuyết, ánh mắt đầy
nhìn thẳng vào mắt Tô K
Dật, châm biếm nói: "Em rể, tô
t cái tát vào mặt Sở Thiên
y mà không cưới cô, nếu không tôi sẽ hối hận chết mất, vợ của Sở Thiên Dật tôi sao có thể là một mụ đàn bà
, Sở Thiên Dật q
bóng lưng Sở Thiên Dật r
àn ông với tôi sao? Chị làm sao xứng với thân phận thiếu phu nhân nhà họ Sở được, chị chỉ xứng với tê
hiên kim chính tông của nhà họ Tô, cô chẳng qua là con của kẻ thứ ba mà thôi, mẹ cô là kẻ thứ ba, cô cũng là kẻ thứ ba, à phả
ức giận đến mấy cũng không nói
chị mới là người thứ ba, bố yêu mẹ tôi trước, là mẹ chị chen ngang, chị và mẹ c
động tay động chân xô
đủ thiệt thỏi và ngược đãi, bây giờ lại bị cặp mẹ con này tính
áo không chịu y
này, vừa vặn lọt vào mắt người đàn
ng cưỡi lên người Tô Tuyết đán
.
vốn là sở trường của cô, Tô Tuyết mỏng manh
nằm dưới đất, châm chọc một tiếng: "Tôi thấy cô cũng không ngồi vững vị trí thiếu phu nhân nhà họ Sở đâu, Sở Thiên Dật c
ù như mụ điên, không còn chút hình tượn
nh đến một sợi tó
hét lớn một tiếng: "Tô Khanh, đồ đ
Khanh chỉnh lại quần
ười mấy năm nay, chứ không riê
iến lòng cô nhẹ
ủ mưu không phải là điều k
cô tức giận nhiều, điều khiến lòng cô khó
rở thành em rể của mình, hơn nữa còn lộ ra
ong mắt Sở Thiên Dật, lại
anh choáng váng, cô ng
ột chiếc xe dừ
rõ, tưởng là taxi, bèn kéo cửa xe liền ngồi v
ền nằm xuống ghế, say
hế sau, trong đôi mắt sâu thẳm lại h
Tô Khanh lẩm bẩm: "D
nhưng cô lại không nôn nữa, ánh mắt mơ màng nhìn chằm chằm L
ng Uyê
Uyên đang định mở miệng, cô lại
Uyên toàn là chất b
thói quen sạch sẽ,