ô Đức An, Tô Khanh đã biết câu
ười bố ruột của mình cũng
ất thời mất mặt, ánh mắt né tránh, chột dạ k
g, những năm gần đây khiế
g ta như thấy bóng dáng mẹ của Tô Khanh, khiến
a con, chứ là tội phạm à? Mà con dùng giọ
ột của con ư, vậy tại sao bố lại đẩy con vào hố l
Đức An, Tần Tố Cầm cũng không
Tô, chứ không chỉ định cưới ai, hơn nữa, ở Đế Kinh, gia tộc họ Lục dậm chân một cái là cả Đế Kinh cũng p
sang đó đi?" Sắc mặt và giọng điệu của Tô Khanh lạ
cô rằng Sở Thiên Dật và
Khanh cảm giác nh
Dật đã bỏ
dâu không phải là cô, tại
t, nếu nó gả vào Nhà họ Lục thì sao mà chịu khổ được, con
Những năm qua, không phải cô không biết Tô Đức An t
ày, bố còn không biết con đã sống sót ở Nhà họ Tô thế nào, đã hoàn thành vi
nói: "Tần Tố Cầm
đã mất l
m vào nhà họ Tô, cô chưa bao giờ được ngồi vào bàn ăn cơm,
cả học phí đều do cô
họ Tô, nhưng lại sống
thân hàng hiệu, ra vào các câu lạc bộ cao cấp, còn cô lạ
một đại tiểu thư tên là Tô Khanh, mọi người ch
từ đó thoát khỏi Nhà họ Tô, nhưng không
lửa: "Đức An, anh đừng chấp nhặt với Tiểu Khanh, em chịu chút
"Nhà họ Lục đến hủy hôn rồi, con cũng không cần gả đi nữa, chuyện này cứ giải quyết vậy đi, c
ỏ đi, hoàn toàn không thè
ăm rồi, Tô Đức An đã sớm không quan tâm đến cô
ày, không ngờ cô còn dám bỏ trốn khỏi hôn lễ, cả đêm không về, ai biết cô đã đi đâu l
ao: "Tần Tố Cầm, bà thật hè
iành với con gái tôi sao? Tô Khanh, mấy năm trước cô còn sinh cả con với người khác rồi, chuyện nà
m nhất trong lòng, sắc mặt
o mẹ con bà
t đứa con, chỉ là đứa bé đó vừa sinh ra đã chết, mà
o Sở Thiên Dật, đó là một ác mộng với
cô cũng sẽ không tin đâu, Tô Khanh, tất cả mọi thứ ở nhà
ện nữa, đứa bé mà cô sinh năm đó, nó chưa
h chấn động, nhớ đến đứa con mười tháng m
cười lạnh: "Quỳ xuống cầu xin
nghiến lợi nặn ra một câu: "Sẽ có một ngà
.
g Thủy
ột miếng nào, cô không biết mình đã uống bao nhi
on Tần Tố Cầm hủy hoại, nghĩ đến Sở Thiên Dật
òng cô ấy cũng rất khó chịu, bất bình nói: "Những chuyện thất đức này mà họ cũng làm ra được, thật không phải con
ẩn, rất ít người thấy được mặt thật
bố tớ, tớ vốn chẳng là gì cả, ông ấy ngầm chấp nhậ
và tính kế, sao Tô Khanh l
y giờ, cô vẫn không liên l
ớ nữa, Nhược Nhược, tớ chẳng còn g
hải chỉ là một Sở Thiên Dật sao, tớ sẽ tìm cho cậu một người tốt hơn, tớ quen rất nhiều
àn ông
khuôn mặt của người đàn ông tối qua, n
ĩ đến người đà
đàn ông thôi mà, có gì to tát đâu.
ô đưa tay lấy rượu, ánh mắt đột nhiên
Thiê
ợu hơn chút, loạng