í của em vẫn nó
ơ xen vào, mang th
i, phát hiện người
h tú, trông rất lạnh lùng, đ
Ngôn đối diện với ánh mắt lạnh
nh, giả vờ như không có chuyệ
nh một cái, rồi ánh mắ
y trắng mịn của cô, ánh mắt anh t
không cầ
a Thịnh Ngôn c
nhanh không chậm, "Đứng núi này trông núi nọ, không phải là thói quen
a Tô với vẻ như cười như không, qua
i phát hiện, Thịnh H
ng không tự nhiên
i đối diện với vẻ lạnh lùng của Cố
ù dai, ông khôn
Ngôn, "Nghe thấy chưa?
lòng liếc nhìn Hứa
ào tạm biệt, "Thời gian không còn sớm, cậu Thịnh, cháu
vào chuyện của thế hệ trẻ, chỉ
biếng bước theo, giọng nói lạnh lùng, vẻ m
ẫn không vui lắ
y Cố Ngự Thư nhiệt tình như vậ
dì của cháu thương cháu nhất, lúc ra đi điều tiếc nuối lớn nhất là không thể nhìn thấy cháu
òn đỏ mắt, giọng nói cũng
người đứng đầu nhà họ Cố, muốn chia phần lợi ích, ông chỉ có thể đánh vào tình cảm, hy vọng Cố N
của Hứa Tô
ời như không của Cố Ngự Thư
g ai thấy, tay Cố Ng
hơi lạnh, lực
cái đầy ý nghĩa, "Ồ
ngờ nắm l
cô, Cố Ngự Thư dừng lại, "S
..
hịnh, Hứa Tô lên
, mùi hương thoang thoảng
ì, một khoảng
sổ, gió mát
ch đột ngột
ng lên cùng tiếng phanh chói tai, "Cô Hứa, tôi kh
ứa Tô quay đầu, đối diện với đô