ất động trên nền đất bẩn thỉu, máu từ khắp
mở ra, Tô Tâm Noãn theo phản xạ rùng mình, n
hìn Tô Tâm Noãn với vẻ không kiên nhẫn, giọng nói pha chút khinh miệt và
dù sao cũng đã đến nước này, cùng lắm
ên, nhấc chân định đá, nhưng bị một giọn
i r
không thể nào quen thuộc hơn, cơ thể cô run lên một chút, nhưng
thái giám nghe lời lùi lạ
ói trong ngục tối khiến người ta chói mắt, trên người anh mang theo áp
nh mắt lạnh lùng sắc bén dừng lại trên ng
nhìn trẫm
ông lạnh, khiến Tô Tâm No
ẫn, để đạt được mục đích của mình, đã từ
ủ đứng trên vạn người, nhưng
ọng nói trầm ấm và đầy từ tính, khiến người ta gần như si
u trên người anh, lúc này giọng nói của anh không nhữn
dàng buông tha cô, nhưng đối với cô mà nói... Rốt
ời lạnh lẽo, từ từ cúi người xuống, khí thế
n theo bản năng
ng đầu lên, da đầu như muốn bị xé toạ
bất kỳ âm thanh nào, thậm chí... lúc này biểu cảm của cô cũng không có chút tha
anh không
lực mạnh như muốn bẻ gãy cổ cô, giọng nói lạnh lẽo từ kẽ răng anh bật ra, "Tô Tâm Noã
nhưng dù vậy, cô vẫn lạnh lùng nh
Tô Tâm Noãn như vậy, gân
chết
òn chưa cho ngươi xem, trẫm làm sa
ô từ dưới đất lên, kéo cô đến bên bàn tra tấn ngo
run lên, trong lòng dâng lên m
tuyết bay lả tả trong không trung của ngục... Nước mắt từ khe mắt nhắm chặt trượt xuống
m không thấy đáy, anh nhìn cơ thể đã từng làm anh vui vẻ suốt nhiều đêm,
iám đã quay lưng lại nhưng vẫn run rẩy, ng
ệt tất cả, lực của anh hoàn toàn xé toạc những vết thương khô trên ngườ
cô cảm thấy da đầu mình sắp bị giật ra, chỉ l
ý Thần, lúc này, cô thực
ng sót, ta nhất định sẽ lật đổ toàn bộ
ánh mắt anh và cô đối diện, trong mắt
rời đi, anh tùy ý chỉnh lại quần áo, lạnh lùng nói: "Hãy đ