ng kìm nén nhịp tim đang đập thình th
ái nhợt của cô liền hỏi với vẻ lo lắng: "Cô gái trẻ, trông cô
ẻn miệng cười, nhưng nụ cười ấy yếu ớt đến mức chỉ là
dám đến bện
mật của cô sẽ bị p
đột ngột, như một nhát dao xé toạc không khí yên tĩnh
Thượng
tim cô như muốn nhảy khỏi lồng ngực, mỗi lầ
hay khô
đưa bàn tay run rẩy lên, ngón trỏ lạnh ngắt ấn
tiếng, giọng vì căng thẳ
bên kia, giọng Cố Thượng Khâm lạnh lùng
đến nỗi móng tay tái nhợt, cố
ấy khiến Khương Niệm An thót tim - Cố Thượng Khâ
? Trời ơi,
an tâm đến cô? Cô không chắc, chỉ là
hể kiềm chế được một c
sao?" Cô cẩn thận hỏi, g
lời, đầu dây bên kia đã vang lên một giọng
tổ chức tiệc đón tiếp cho em,
Giai
ến mức tưởng chừng ngừng đập. Cô siết chặt vạt áo, móng tay đâm vào lòng b
h tưởn
Thì ra tất cả chỉ là cô tự lừa dối bản thân. Anh ta không hề quan tâm, chỉ s
nữa, vội vàng cúp máy như bấm nút
trên má, chảy xuống cổ như dòng
t sức kìm nén tiếng nức
dài đầy thông cảm, im lặng tăn
kính lạnh ngắt, để mặc cảnh vật
qua, dù Cố Thượng Khâm không yêu cô, ít
óa ra cô đã sai,
o phiền toái, còn cô thì mãi đắm
ương Niệm An, cô th
i mắt đỏ hoe cùng dòng nước
ủa Lâm Giai Giai, không nghĩ ngợi gì mà
ím môi cười gượng, ánh mắt thoáng
ời rời đi, bóng lưng thon thả dần khuất sau
nh mắt đen sâu thăm thẳm kh
điện thoại lên, định hỏi Khư
bị ngắt từ lâu, màn hình điện thoại tối đen kịt,
g Khâm, anh bực bội ném phăng điện thoại xuống bàn,