Cố Thượng Khâm say đắm, như một ngọn
lực, học hành miệt mài, chỉ để thi đậu vào ngôi trường nơi a
t sắc, rực rỡ, sẽ có thể thu hẹp khoảng c
ìm đến cô, nói mu
a mình đã làm tan chảy trái tim lạ
ầm, một sự lầm lẫn đ
, chỉ thuộc về Lâm Giai Giai, như một vù
mờ nhạt, một kẻ thay thế k
cố gắng kiềm chế dòng cảm xúc đang
đã nói rằng không nên để c
phải cắn răng mạnh mẽ, d
ước mắt, đứng dậy chậm rãi, bước về
ẳng chút nương tình, không cho cô
bước vào phòng ngủ, không chút d
lồ, đè nặng lên tim Khương Niệm An, cơn
cô vẫn ôm ấp một chút hy vọng mong
úc lâu, mới tìm lại được giọng
nên anh muốn
g kiềm chế mang the
u mày, nhìn cô với
tưởng đến những gì không phải của mì
lạnh lùng tuyên bố điều đó,
iệng những lời ong tiếng
muốn, trao cho Khương Niệm An
n tin rằng tình yêu của mình sẽ làm lay
mắt lạnh băng của anh, khát khao tìm
tôi là bóng hình của Lâm Giai Giai phải khôn
sẽ hỏi như vậy, đờ người m
ói thêm, cô coi sự im lặng của anh là sự
Cố Thượng Khâm không hề
ng men tình suốt hai năm qua đã l
anh ngủ với cô, đó là dấu hiệu
kẻ ngây ngô tự l
a một giây phút nà
ắt, hít một hơi thật sâu như
ôn." cô đáp, giọng khà
đồ dùng cá nhân, chuẩn bị đi đến phòn
lưng mảnh mai, lòng chợt dâng
nh, anh bất ngờ nắm chặt tay
oại của Lâm Giai Giai bất ng
iện thoại, Khương Niệm An lướt qua
Giai
ông sa
, Khương Niệm An
ng Khâm dịu dàng đến mức khó tin, nh
ồi bệt xuống giường, bịt chặt miệng
ượng Khâm với cô, và sự dịu dàng anh dành cho Lâm Giai Giai, vẫn như
làm sa
bụng mình, lòng quặn thắt.
t nữa. Mọi thứ như một màn sương
tận cùng, và một mong muốn duy n
hương Niệm An như người mất hồn, cởi bỏ từng lớp
da thịt, không thể xóa tan c
ước mắt hòa vào dòng nước. Tiếng khóc nức nở
sa
i xử với cô tà
n kiệt sức, nhưng nỗi đau
àn chân trơn trượt trên nền gạch
ống, bụng đập mạnh
g kìm được thét lên đau đớn, đôi tay nhỏ b
hông gian tĩnh lặng. Cố Thượng Khâm
không khóa, ánh mắt anh chớp giậ
tái mét, mồ hôi lạnh thấm đẫm trán, quần áo xộc x
cô đã bị v
bất giác siết chặt, một
đến bên Khương Niệm An, bế cô lên kh
Bị thươn
đi, pha chút lo
ng, ngơ ngác nhìn người đàn ông tr
ng s
ắn chắc của Cố Thượng Khâm, nhưng an
g độ
hị vang lên, khiến Khương Niệm
bị thương ở chỗ
nói rồi bế cô t
tra xem Khương Niệm An có bị
a anh khiến trong lòng Khương Niệm An
ng khàn khàn cất lên: "Cố Thượng Khâm, nếu t
ì đứa trẻ mà không ly
ố Thượng Khâm, như muốn tìm kiếm mộ
oáng dừng lại, rồi lạnh lùng
ánh thai, cô khôn
ời anh như một nhát chém cuối cùng, c