ẽ gật đầu, không
h ta chỉ đi theo thôi, tr
t mỏi, đêm đó c
nhưng giờ mọi chuyện đã ngã ngũ, thực sự mất đi rồi, c
à cô từng nghĩ hóa ra lại trở
hể buông bỏ ngư
g chuông báo thức b
hỉnh trang lại bản thân, nhìn bữa s
nhưng Bạc Mục Hàn lại không thích. Anh quen với bữa sáng kiểu
ản thân, ăn những món mình yêu thích, tâm t
pháp lý của Tập đoàn Phó Gia đã nóng lòng muốn gặp
sáng, cô liề
ệt thự, một người đàn ông mặc đồ đen bí mật
heo c
n lại có một căn nhà riêng. Bây giờ cô còn thúc giục anh
âm Phong đã ngồi bên cửa sổ. Cô bước tới, mỉ
g khi thấy đó là Lâm Ân Ân, ánh mắt anh
ời: "Anh nên gọi
cùng sửng sốt
em khóa dưới học giỏi này, nh
òng anh ngày trước, giờ đâ
g đi vào chủ đề chín
g, trong chiếc xe không xa, khuôn m
gồi đối diện cô. Dù không biết người đàn ông đó là ai,
Bạc Mục Hàn như muốn
hiên cảm thấy bực bội
ề anh, giờ lại cười rạng rỡ với người đàn ông khác
hi kết thúc cuộc trò chuyện, cô và Lâm Ph
mình, Lâm Ân Ân quyết định đi dạ
iệt thự, trờ
đã thu dọn đồ đạc của cô. Thấy cô v
thiếu một món đồ. Cô theo thói quen đưa
c dây chuyền đó là thứ c
ớc vội vàng, cô
yết định quay về nhà họ
ngủ, cô đã thấy Bạc Mục Hàn đang đứng trước bàn trang
ặt chân vào phòng ngủ của họ, vậy mà giờ đây anh lại nhìn chiếc đồng hồ cô